Logo
Trang chủ
Chương 59

Chương 59

Đọc to

Mặt con mẹ như nhặt được vàng như trúng được lô, mắt sáng lên kiểu con mồi tự chui vào rọ. Nó chẳng nói gì, nhẹ nhàng gật đầu rồi cười hề hề... Ánh mắt lộ vẻ hồn nhiên nhưng đầy ẩn ý. Kiểu tí nữa mày chết với tao... Nhưng những ám ảnh về buổi tối định mệnh ấy... Ngay tại ngôi nhà này... Khiến tôi cảnh giác cao hơn và phải giữ mình, không thể dễ dãi được. Bất quá tôi phải ngủ lại vì nửa đêm về ông già lại quan ngại, ông sợ tôi ồn ào ảnh hưởng đến hàng xóm người ta phàn nàn. Rồi đặc biệt là mẹ tôi vì 4h phải đi làm, thôi thì mai về để cho mẹ ngon giấc.

Nói mãi thì cũng hết chuyện, đứa nào đứa đấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Thế là mấy anh em xuống phòng khách nằm đất cho mát... Tính là thế nhưng đời đâu có như ý mình, đi qua phòng con Quỳnh thì đm nó kéo tôi vào luôn. Tôi trong giây phút đứng giữa ranh giới sự sống và cái chết thì dùng tất cả sức lực yếu ớt để bám lại mép tường, Quỳnh thì ra sức kéo vào... Tôi thì dùng mọi cách để ra. Mấy anh em ở ngoài không những không giúp tôi một tay mà còn đứng cười, thằng T điếu còn đạp tôi một phát để tôi bay vào nhưng may mà tôi né được :big_smile: Thật sự không phải tôi yếu hơn Quỳnh mà tại nó kéo bất ngờ quá, tôi chưa chuẩn bị, gần như tôi bị kéo vào trong rồi chỉ còn 4 đầu ngón tay đang bám vào mép tường. Đến lượt anh D ra tay, một đòn nhất dương chỉ nhẹ nhàng vào nách đã đưa tôi vào trong căn phòng... :sweat:

Tôi với Quỳnh mất đà ngã đè lên nhau... Nhưng nó đ' ngôn tình tí nào cả, càng không trùng hợp một cách lãng mạn như phim Hàn, nó rất... thực tế :sweat: Tôi ngã ngửa đè lên Quỳnh, vai tôi va vào miệng Quỳnh, gây ra một lực rất mạnh vào răng Quỳnh, và rồi răng của Quỳnh lại phản dame vào vai tôi. Cả 2 đứa la làng la nước, một đứa ôm vai còn một đứa ôm miệng.

Tôi biết là mình đ' thoát được nhưng cũng đ' đầu hàng số phận, thà chết chứ đ' chịu hy sinh, đúng với bản chất bất khuất trên giường... À nhầm... Kiên cường của thế hệ cha ông xưa :gach: Tôi leo lên giường rồi quấn chăn 1 vòng quanh người, thò mỗi cái đầu ra ngoài. Như kiểu con tằm dâu ấy, Quỳnh thì cứ nhìn tôi cười, còn bật đèn lên chụp ảnh lại nữa chứ :sweat: Tôi kệ mẹ nó quay mặt đi ngủ, quả là khổ nhục kế. Đấm quan teo, tôi thấy mình thông minh... À... phải nói là bố của thông minh luôn heheee. Đang đắc ý bởi kế sách như thần của mình thì... Quỳnh cũng cho thấy mình cũng không phải dạng vừa, càng ngày tôi càng thấy nhiệt độ tăng cao, rồi đỉnh điểm là nóng vãi đái, toát hết cả mồ hôi... Thì ra con ranh kia tắt điều hòa. Tôi lên tiếng:

- Quỳnhhhhhhhhhh... :ah: !!!

Nó đíu thèm trả lời mặc dù tôi biết nó chưa ngủ, nó nín cười mà rung cả giường ấy chứ.

- Bật điều hòa lên con chọi kiaaaaa... :ah: !!!

Lần này đến tôi cười đ' nhặt được mồm, nó giả vờ ngáy mà nghe giả tạo vãi đái. Giống mấy con lợn hay khịt khịt ấy.

 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: MÙA HOA NỞ NĂM ẤY
BÌNH LUẬN