Logo
Trang chủ
Chương 60

Chương 60

Đọc to

Tôi càng nằm càng hiểu được cảm giác của Tôn Ngộ Không khi bị nhốt vào lò luyện đơn của Thái Thượng Lão Quân... Tôi quyết định bỏ tấm chăn ra rồi chạy nhanh vào wc mà không quên chốt cửa, trút bỏ xiêm y rồi xả nước ào ào, cảm giác lúc này nó lại giống như vừa uống một chai Dr.Thanh... Thanh lọc cơ thể... Không lo bị nóng... :big_smile:

Trong lúc không một mảnh vải che thân thì đầu tôi lại toàn ý nghĩ dâm tặc, những hình ảnh trong bộ phim jav cảm động hiện ra... Rồi ở dưới nhị đệ lớn nhanh như Thánh Gióng từ khi nào. Chuyện gì đến... Vẫn chưa đến. Tôi tính đợi nhị đệ hết ulti rồi tôi mới ra, nhọ là ulti của nhị đệ phải hết mana mới dừng được. Thế là tôi đành kết hợp tập tạ tay với ulti của nhị đệ, kết quả là từng đợt tinh... À lại nhầm... Từng đợt ulti phóng ào ào xuống sàn... Hết mana... Nhị đệ lại trở về trạng thái ban đầu. Tại nhị đệ nên tôi ở trong wc hơi lâu, mà lạ một điều là con chọi kia thấy tôi lâu thế cũng đ' ý kiến gì. May mà tôi không đi ỉa nên không có khả năng đột quỵ, không thì nó cũng kệ mẹ mình cho chết trong wc luôn quá. Tuốt lại vẻ đẹp trai xong tôi đẩy cửa bước ra... Và đm thốn tập 2, con chọi kia trong lúc tôi tắm nó bật điều hòa lại còn xuống 16 độ nữa... Trong khoảng thời gian ngắn mà tôi được du lịch từ hỏa diệm sơn đến liên bang Nga, lạnh vkl. Nhưng may mắn là ở Nga có Mác Lê Nin, giống bác Hồ đi theo chủ nghĩa Mác Lê Nin, tôi liền học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh. Đứng lên và giành độc lập, không thể để con chọi thực dân kia đô hộ thân thể được. Lao vào và tìm cái chăn vừa nãy nhưng... Nó đang bận làm ấm cho một cơ thể khác... Mà có mỗi một cái chăn, muốn ấm chỉ còn cách đắp chung chăn với nó. Đó là hạ sách... Tôi vẫn tính đến thượng sách là nằm mà đ' cần chăn. Tôi nằm xuống mà trong người run bần bật, bác Hồ lạnh còn có viên gạch bỏ lò nung rồi bọc báo nhét vào người, tôi hiện giờ thì đừng nói đến gạch... Đến hòn đá còn không có nữa là... Quay sang thì con Quỳnh nó cứ tốc chăn lên rồi vẫy vẫy tôi vào, nhưng đàn ông có giá của đàn ông, dù không còn trinh nhưng tôi tuyệt nhiên không vì thế mà bán rẻ phẩm giá.

Và rồi sức lực con người có hạn, tôi lạnh đến không còn sức chống cự. Quỳnh đến mang theo tấm chăn giống như đảng cộng sản mang lương thực đến cứu nạn đói tháng 8/1945. Ngay khi được sưởi ấm, tôi đã thông báo đầu hàng vô điều kiện... Có phải tôi là một thằng dễ dãi không các bác... :sosad:

Nhưng đầu hàng không có nghĩa là làm thuộc địa, tôi vẫn không khai ra bộ chỉ huy ở đâu. Và như thế, nhờ sự dũng cảm của tôi. Bộ chỉ huy và đặc biệt là tiểu đội trưởng bộ tình báo C.A.C vẫn nằm an toàn trong hai lớp quần...

.......................
Đêm đó hai đứa chỉ ôm nhau ngủ mà chẳng làm gì, cơ bản vì tôi không hứng và nhị đệ đã được xả xì trét trong wc.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Thợ Săn Dị Thể
BÌNH LUẬN