Logo
Trang chủ
Chương 10

Chương 10

Đọc to

Quê Hà yên bình vậy đó, bây giờ trong Chinh vẫn còn nguyên vẹn cái cảm xúc lần đầu tiên về đó.

Không khói bụi, không còi xe otô, thậm chí không có cả một cái chợ cóc.

Dòng sông vắt qua làng cũng thanh bình như chính nơi nó chảy qua, không sóng to, không thuyền lớn, thủy triều lên xuống lặng lẽ, những chiếc thuyền chài dập dềnh cùng mấy đám bèo núp dưới rặng tre…

Về đó, bao nhiêu căng thẳng mệt mỏi của cuộc sống thành thị tan biến, Chinh hào hứng xắn quần đi hái rau, rồi cầm xô lếch thếch theo Hà ra sông xúc cua.

Chinh sợ không dám xuống nước, chỉ đi theo Hà ở trên bờ, xúc tại một đoạn sông của nhà cũng đã đủ bữa canh cua, rồi mò ốc, mò trai.

Nhưng thích nhất là trò câu cáy.

Về nhà Hà, Chinh mới biết con cáy như thế nào, giống cua nhưng một trong hai cái càng to kinh khủng, Hà dặn Chinh đừng để nó cắp vì nó cắp rồi sẽ không nhả ra, tay chắc chắn sẽ chảy máu.

Bắt chước Hà, Chinh đập một con ốc, lấy nhân làm mồi, buộc vào sợi chỉ của cần câu rồi rón rén đi trên bờ kè.

Cáy hay làm hang dưới chân kè, người ta bảo “ nhát như cáy” thật chẳng sai, chỉ thoáng thấy bóng người là chúng thụt hết vào trong hang.

Muốn câu được cáy phải thật kiên trì và nhẹ nhàng.

 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Vu Sư Chi Lữ
Quay lại truyện Kể lại một chuyện tình
BÌNH LUẬN