Hôm Noel, Hà đón Chinh đi chơi. Thì ra Hà bỏ mặc cô bé này để bên Chinh. Chinh với Hà đi bộ ra hồ, hòa vào không khí giáng sinh ấm áp. Trời mưa bay bay, cái lạnh cuối năm thấm sâu vào da thịt, Chinh khoác tay Hà thong thả dạo quanh bờ hồ, thấy lòng bình yên mà không hề biết có một con sóng ngầm đã dữ dội ào tới. :pudency:
27/1/20..: Phát lương xong, mọi người lần lượt ra về, không biết anh đã không nói chuyện với em từ khi nào anh nhỉ? Em cũng không nhớ chính xác nữa. Em chỉ biết là mình đã rất đau khổ và buồn. Hôm nay cũng vậy, xong xuôi mọi việc anh cũng về luôn, không nói với em một lời, em mệt mỏi vì công việc, vì từ sáng tới tối em đã không được ăn gì cả, mệt mỏi vì anh vẫn giữ thái độ lạnh nhạt với em mà em không biết lý do là gì? 8h tối một mình em dao xe tìm quán ăn dù đói, mệt nhưng em không muốn ăn gì cả. Và rồi em cũng tự an ủi mình phải ăn chút gì đó vì sáng mai phải lên xe hơn 100km về nhà… Ngồi gần một tiếng em cũng không ăn hết được bát phở, mệt mỏi vô cùng. Rồi em về phòng chuẩn bị đồ đạc sáng mai về quê ăn tết với gia đình nhưng nước mắt em cứ tuôn rơi. Chưa bao giờ em chuẩn bị đồ về quê mà em lại khóc, lòng nặng trĩu và buồn đến như vậy. Chuẩn bị đồ xong em đi ngủ nhưng nằm mãi không ngủ được và rồi em lại trút những nỗi niềm vào những trang giấy như thế này. Khi viết những dòng chữ này, mắt em nhòe đi. Chưa bao giờ em lại rơi vào tình cảnh như lúc này anh ơi, em cũng không biết mình như thế nào nữa, hãy cho em một lý do đi anh… Anh có biết đến giờ phút này tình cảm của e với anh lớn đến thế nào không?
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Từ Gia Tộc Ngư Nông Đến Thủy Đức Chân Tiên (Dịch)