Logo
Trang chủ
Chương 20

Chương 20

Đọc to

Sau khi hai đứa thỏa mãn thì em cũng khá là mệt mỏi rồi, đêm hôm trước rồi cả ngày nay có được ngủ đâu. Nằm ôm bé Liên, hai đứa người không mảnh vải ôm nhau ngủ. Đang liu thiu thì bé Liên lay lay người em:

- Anh ơi bật đèn lên xem cái gì rớt trên ngực em mà tanh như máu vậy này.
Em vớ lấy cái đèn pin soi vào ngực thì thấy một giọt máu ở giữa khe ngực của Liên. Giọt máu to đỏ tươi to bằng đầu đũa vậy. Soi lên mái liếp và xung quanh thì không thấy cái gì nữa, hai đứa cùng sợ sợ và tự an ủi nhau rằng đó là máu của con muỗi nào đốt xong rớt vào đó. An ủi vậy thôi chứ tuyệt nhiên không phải máu muỗi, chả có cách nào giải thích được. Cái chuyện đó đến tận bây giờ em cũng không hiểu được luôn.

Rồi tiếp tục ngủ, đến tầm hơn 4h sáng thì em hơi mê man có cảm giác gì đó không ổn. Người lành lạnh và có vẻ như thuyền như là đang bị trôi tự do. Lúc này vẫn đang ngủ say và mê man nhá, kiểu như là do bản năng vậy. Giống khi mà ta đang ngủ say trên giường nhưng khi gần rớt xuống đất thì đột nhiên phát hiện ra vậy. Mắt vẫn nhắm và quờ tay sang bên cạnh xem thì không thấy bé Liên đâu nữa, em bừng dậy mở tấm liếp phía sau lái ra nhưng không nhìn thấy bé Liên đâu. Chạy hẳn ra ngoài nhìn thì hóa ra thuyền bị trôi thật, đang ở mãi giữa sông rồi, nhưng không thấy bé Liên đâu cả, quay người lại nhìn về phía bên kia thấy bé Liên đang trần truồng đứng ở sát mũi thuyền có vẻ như là đang định nhảy xuống sông. Em quát to:
- Liên...! Quay lại đây.
Bé vẫn không để ý gì đến em và đột nhiên bước thêm bước nữa sau đó hẫng chân bị rơi xuống sông. Em thấy vậy nhảy xuống luôn và bơi về phía trước, bé Liên đập đập một chút rồi chìm nghỉm luôn. Em ra gần đến nơi rồi lặn xuống tìm bé Liên, trời tối om đâu thấy gì đâu, cứ quờ quạng dưới nước mà không thấy bé đâu. Em hết hơi định nhoi lên mặt nước lấy hơi rồi lặn xuống mò tiếp, bỗng nhiên thấy tay bé Liên đập vào tay em, em cố chúi xuống nhằm sốc nách bé kéo lên mặc dù cảm thấy đuối hơi và hai cái tai buốt đến tận óc. Cái tay em vừa đặt chớm đến ngực thì bị bé Liên nhoài lên hai tay cứ ôm đầu em kéo xuống. Hai đứa cứ vùng vẫy sau trong nước, em có cảm giác như là mình sắp chết đến nơi theo bản năng mồm và mũi đói hơi cứ liên tục sặc nước vào miệng. Thế rồi cong hai chân lên đạp mạnh vào đầu bé, giật giật lát thì tay bé cũng bung ra. Em ngoi lên mặt nước nhưng vẫn cảm nhận được cánh tay của em đang quờ quạng yếu dần chới với trong nước.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đã Nói Thể Nghiệm Nhân Sinh, Tiên Tử Ngươi Thế Nào Thành Sự Thật
BÌNH LUẬN