Lúc sư thầy làm lễ hạ huyệt xong, mọi người bắt đầu lấp đất xuống thì có một chuyện xảy ra. Cô con gái út của ông Tầm đang đứng ở miệng hố, bồng đứa con nhỏ, bỗng nhiên ném phịch đứa bé xuống đất rồi nhảy xuống huyệt mộ. Mặt bà ấy dữ tợn lắm, mắt trợn to nhe răng ra như mèo rồi đập tay liên tiếp vào quan tài gào thét:
- Tao chưa tới số sao mày giết tao... sao giết tao... cả nhà mày sẽ phải theo mày!
Nói đoạn xong cô ấy rụp xuống ngay mặt quan tài ông Tầm, ngất lịm đi. Mọi người kéo cô ấy lên khỏi mặt đất rồi xoa bóp tay chân cho cô. Lát sau cô tỉnh luôn, có hỏi cô là còn nhớ gì không thì cô ú ớ nói không biết gì cả.
Ai cũng nghĩ là cô ấy bị ma nhập và xúm xít vào hỏi sư thầy, thầy chỉ nói:
- Thầy đã bảo là phải hạ huyệt trước 5 giờ rồi, nếu không thì sẽ xảy ra chuyện. Vừa rồi là vong cô chết oan ở bến sông làng mình nhập vào đòi mạng. Chết oan nghĩa là chưa tới số phải chết nhưng bị hãm hại oan ức mà chết, vong hồn không thể nương tựa vào đâu được. Thiên đường không lên được mà địa ngục cũng không xuống được, vong không đầu thai siêu thoát được nên vất vưởng đòi mạng. Nhà mình nên nhờ thầy lập đàn ở sông giải oan và làm hình nhân thế mạng cho người nhà mình. Đàn này thầy không làm được, xuống nhờ cụ X đó.