Những đường cong quyến rũ chết người, làn da trắng, bờ mi cong... Tất cả những gì đẹp nhất của người phụ nữ hiện đại, "badgirl" đều có tất cả.
Em ấy có thể khiến nhiều ánh mắt chăm chú dõi theo từng bước chân uyển chuyển trên bãi biển. Và cũng có một ánh mắt dõi theo em ấy.
Tôi nhìn không chớp mắt, và ăn ngay một cái bạt tai từ em ấy.
- Nhìn gì ghê vậy? Làm như mới nhìn thấy lần đầu vậy?
- Thì đẹp mới nhìn. Cơ mà em mới xăm thêm hình hả?
- Ừ, mới xăm ba tháng trước đó. Anh thấy đẹp không?
- Đẹp. Nàng Geisha luôn là hình anh muốn xăm, nhưng chưa có duyên.
- Bữa nào em giới thiệu cho, bạn em bên đó xăm ok lắm.
- Ừm... Nhưng anh nghĩ chắc anh không xăm nữa đâu.
- Rút lui?
- Có thể... Nếu có xăm tiếp thì chắc chỉ xăm một hình cuối, và hình này phải do em thiết kế mới được.
- Em có vinh dự vậy sao?
- Tất nhiên. Hình này anh ấp ủ lâu rồi, nhưng chưa tìm được người thiết kế.
- Nghe hấp dẫn đó... Vậy em sẽ tính giá cao!
- Cũng được, miễn là nó hợp ý anh.
- Đâu anh cởi áo em coi anh có bao nhiêu hình hết rồi và còn chỗ nào xăm được.
- Thôi, bỏ đi.
- Mau lên, anh muốn tự cởi hay em cởi?
Vậy là tôi đành cởi áo ra, để lộ những hình xăm trên cơ thể. Những sai lầm trong cuộc sống, những khoảnh khắc quan trọng của cuộc đời đều gắn liền với những hình xăm này.
Tất cả phút chốc ùa về như một cơn lũ, và có một chút cảm giác hối tiếc cho những ngày đã qua. Phải chăng nếu tôi không chọn con đường của gia đình... Phải chi tôi chấp nhận một cuộc sống bình yên khi mới chập chững vào đời... có lẽ sẽ không có những hình xăm này. Có lẽ tôi sẽ có cuộc đời yên bình như bao người khác. Và tôi sẽ có một tình yêu đơn giản.
Nuối tiếc mãi cũng chẳng thể nào thay đổi được quá khứ. Chấp nhận và đối đầu với nó. Mặc cho ngày mai có thể tôi sẽ nằm xuống. Mặc cho ngày mai có thể tôi vĩnh viễn rời xa tất cả mọi người.
Có thể ngày mai bình minh sẽ không tới. Có thể ngày mai, cuộc đời tôi sẽ phải chìm trong bóng đêm lạnh lẽo.
Nếu có một điều ước, tôi sẽ không ước có cơ hội thay đổi quá khứ đầy lấm lem.
Tôi chỉ ước thời gian quay ngược về lần đầu tiên. Để khi sớm mai thức giấc, tất cả chỉ là giấc mơ.
- Anh đang nghĩ gì mà nhìn ngơ ngẩn vậy?
- Anh nghĩ nếu như anh không là con nuôi của ba em và ba không cấm anh... thì anh có được quyền yêu em không nhỉ?
- Không. Bộ tưởng dễ yêu em sao?
- Giá cao vậy à?
- Tất nhiên. Em mà, xinh đẹp, thông minh...
- Cao quá rồi... Hahaha.
- Anh dám ghẹo em hả? Đứng lại!
Đề xuất Voz: Tô Lịch: Sự Thật và Lịch Sử