Logo
Trang chủ

Chương 181

Đọc to

Chưa kịp nói cm gì thì nó cúp máy rồi, vậy là đớp thôi, chờ đợi cái éo gì khi mà bụng đã sôi sùng sục... Chiến gần hết dĩa cơm thì em nó vác xác tới...

Chào hỏi mọi người đâu đấy thì em nó cũng gọi cơm, và thế là em ké thêm dĩa cơm thêm... Ăn chắc mặc bền nên cứ phang thêm dĩa cho no bụng, dù cũng hơi đầy cái bụng rồi...

Có vậy thôi mà em nó và Boss cứ nhìn chằm chằm làm em hổ thẹn chết được... Nhưng rồi cuộc chiến cũng nhem nhóm trong hai người con gái...

Chúng nó cứ gắp thức ăn cho em... Đã bảo no rồi, không ăn nữa... Nhưng đứa nào cũng lì, cứ gắp... Không ăn thì chúng liếc, chúng nhìn... Thế là phải tọng vào mồm... Suýt tí nữa thì phụt cmn luôn...

Cơm nước xong xuôi, thì mặc định là về khách sạn nghỉ ngơi, chiều làm tiếp những việc dang dỡ... Quỳnh thì chim cút về chỗ làm...

Trên đường về khách sạn thì thôi ôi, Boss củ hành thấy sợ luôn... Chắc là do tức vụ lúc ở quán ăn nên mè nheo các kiểu, em thì chúa ghét nên cứ im im... Được thể em nó lại càng lấn tới...

Ong hết cả đầu, chỉ mong là sớm trả em nó về khách sạn rồi chui vào phòng ngủ cho sướng thân... Nhưng hình như em nó muốn ám quẻ em cả đời hay sao ấy... Về đến khách sạn lại không muốn về phòng mà chui hẳn vào phòng em...

Chiếm cmn cái giường luôn... Cả đêm đã ngủ salon, chẳng lẽ giờ lại chui ra đó ngủ tiếp, cơ mà chìa khóa phòng em nó thì chả biết để đâu...

Đành tặc lưỡi leo lên giường nằm luôn... Cũng hên là không có gì đi quá giới hạn cả... Có chăng chỉ là vài tiếng lèo nhèo của mụ ấy...

Đang phê sảng bởi cơn buồn ngủ thì em bị lôi đầu dậy, Boss giơ cái điện thoại trước mặt em rồi hỏi cái gì đây... Mắt nhắm mắt mở đọc được vài chữ thì hiểu đó là tin nhắn của Quỳnh...

Nên em éo buồn trả lời mà nằm lăn ra ngủ tiếp, mặc cho Boss có lay cỡ nào đi nữa... Lay một hồi chán thì em nó cũng tha cho em yên ổn mà đánh giấc tới chiều...

Thức dậy thì thấy em nó nằm bên cạnh, mắt ươn ướt, đỏ hoe... Chắc là lúc nãy khóc rồi... Cũng thấy tội tội, cơ mà kệ vậy, tự dưng chui đầu vào khổ làm gì... Cơ mà hên chưa phải Badgirl ra tay...

Không thì còn khốn khổ nữa... Đây mới chỉ là con bé Quỳnh thôi mà đã như thế... Khổ thân!

Rồi cũng phải lao vào công việc, không thể mãi lo những chuyện như thế này mà ảnh hưởng công việc được... Em âm thầm tắm rửa các thứ rồi tính đi qua chỗ nhà vừa mướn được tuần trước, xem kiếm người dọn dẹp sửa sang, chờ bảng hiệu xong rồi ráp lên, còn phải bàn ghế các kiểu cho ra dáng văn phòng nữa...

Rồi thiếu cái gì tính sau... Tắm rửa vừa xong bước ra thì thấy Boss dậy từ bao giờ rồi...

- Dậy rồi hả?

- Ừm, mệt quá...

- Vậy ngủ tiếp đi, anh đi công việc tối về...

- Em đi với...

- Đi làm gì, ở nhà nghỉ ngơi, chơi bời tùy thích không muốn à... Cứ lao đầu vào khổ làm gì không biết...

- Kệ em...

- Ừm kệ, mà khi nào về Sài Gòn?

- Ít hôm nữa, chán thì về...

- Còn công việc ở dưới?

- Chẳng còn hứng thú làm việc...

- Mẹ không nói gì hả?

- Mẹ nói tùy em, muốn làm gì thích thì làm...

- Ờ...

Đề xuất Tiên Hiệp: Đại Tấn Đệ Nhất Bát Sắt
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN