Nhưng cuộc đời không cho phép... Luôn phải cư xử một cách đúng mực trước những gì sẽ diễn ra... Có chăng, sâu trong bóng đêm... Con người thật mới hiện ra... Nát rượu, nghiện thuốc... Và bất cần... Sẵn sàng chà đạp những thứ cản đường để đạt được mục tiêu...
Nhưng rồi, những người yêu thương em xuất hiện... Luôn kéo em về phía họ... Họ cho em những điều hạnh phúc ngọt ngào... Để rồi ngay sau đó là niềm đau...
Đã nhiều lần em tự hỏi... Tại sao ngay từ đầu lại trao cho em quá nhiều lừa dối ngọt ngào... Để em cố chấp yêu người, dù biết mình sẽ rất đau...
Có lẽ thời gian sẽ xóa nhòa tất cả những kỉ niệm, xóa sạch những kí ức về những người con gái đó... Em cần một tương lai khác... Em cần một cuộc sống bình thường...
Em và gia đình chấp nhận từ bỏ tất cả để đổi lấy sự bình yên... Nhưng liệu cái xã hội này, liệu những con người ngoài kia có thực sự để cho gia đình em bình yên hay không?
Hay rồi dù gạt bỏ mọi thứ... Em vẫn phải đấu tranh để tồn tại ở xã hội này???
Vệ sinh cá nhân đâu đấy xong thì việc làm đầu tiên là gọi điện kêu thằng Tuấn đi cà phê để bàn chuyện làm ăn... Chơi thế đủ rồi, tranh thủ khai trương công ty rồi còn việc ở gia đình nữa...
Người ta nói đúng chứ chả sai, có vợ rồi thì việc gì cũng chuẩn mực hơn trước, có đầu có đuôi, không hấp tấp bụp chụp như lúc còn độc thân... Và thằng Tuấn cũng không ngoại lệ...
Trước đây chỉ cần điện thoại phát là nó bay đến ngay... Giờ thì ngồi chờ miệt mài, hút gần nữa gói thuốc nó mới xuất hiện... Nhưng bên cạnh nó xuất hiện người vợ yêu quý, chứ không còn như xưa nữa...
Chính thức từ đây, thằng anh em đã có nơi có chốn... Vậy cũng mừng, ít nhiều gì nó vẫn có người phụ nữ sau lưng... Chia sẻ những khó khăn trong cuộc sống...
- Ây dà... Tính kiếm thằng cu hay gì mà cứ dính xà nẹo hoài vậy ta???
- Ờ, kiếm lẹ mai mốt làm sui chứ anh hai...
- Ờ... Thôi thì có con Linh ở đây cũng ổn, dù gì hai đứa cũng là vợ chồng rồi, chuyện làm ăn nên cùng nhau nắm để giúp nhau...
- Vậy em mới bỏ việc theo ảnh đi Sài Gòn chứ bộ... - Con Linh lên tiếng
- Ừm... Tao chỉ giúp hai đứa một thời gian thôi, mọi thứ ổn định thì tao cần giải quyết chuyện riêng... Hy vọng mọi thứ sẽ tốt đẹp cho việc làm ăn...
Ngồi bàn bạc những thứ cần chuẩn bị cho ngày khai trương, rồi cũng hỏi ý kiến của một số lão thành... Quyết định ngày giờ các thứ xong xuôi thì cũng trưa cmnr... Đang tính kiếm chỗ ăn trưa thì Boss gọi...
- Anh nghe...
- Anh đâu rồi?
- Anh đi công việc sáng giờ rồi, mới dậy hả
- Dạ... Anh về chở em đi ăn nha, em không biết chỗ nào ăn hết...
- Ờ, chuẩn bị đi.
Haiz, không biết vác xác lên đây làm gì, giờ lại hành hạ em như thế này, chuyện đã rối nay càng rối thêm... Ngao ngán lắc đầu đầy tuyệt vọng trước nụ cười đểu giả của con Linh...
Em biết là nó muốn tốt cho em, nhưng có những chuyện nó chưa hiểu được vì em đã dặn thằng Tuấn giấu chuyện của em... Nên em cũng không trách con nhỏ làm gì...
- Thôi cố đi anh, người ta yêu anh vậy cơ mà...
- Con khỉ, khổ chết mẹ đi được... Mày lo cho thằng Tuấn kìa, đừng tào lao nữa nha... Không tao đập cho một trận đó...
- Em mách chồng em liền...
- Đù ngon!
- Hahaha
Rồi em kêu tính tiền xong chạy về khách sạn đón Boss đi ăn... Ăn tạm vài bữa ngoài quán, ít hôm nữa chuyển về công ty thì kiếm người nấu ăn cho tiết kiệm, chứ ăn ngoài mãi tiền nào chịu thấu...
Cũng may có thêm con Linh nên phần bếp núc nội trợ cũng không cần lo lắm... Dù gì thì dù chứ có phụ nữ cũng tốt, khỏi lo mấy chuyện linh tinh... Tập trung công việc cho tốt...
Bốn đứa chạy qua quán cơm bình dân thôi... Nếp sống quen cmnr cũng khó thay đổi... Kêu món các thứ xong xuôi thì ngồi đực mặt ra chờ cơm... Quán đông vkl nên chờ gần 10 phút mới được ăn...
Đang chuẩn bị quẩy thì lại có điện thoại... Là Quỳnh, sao chúng nó hay có cái kiểu làm người ta tụt hứng thế không biết... Cơm lên đến tận mồm mà vẫn phải bỏ xuống...
- Gì vậy em?
- Anh đang làm gì vậy? Ăn cơm trưa? Đi ăn với em nha!
- Anh đang ăn đây, bữa khác đi...
- Ăn đâu thế, em sang nữa...
- Quán xxx
- Sang ngay...
Đề xuất Voz: [Review] Một vài câu chuyện khi làm CSCĐ