Logo
Trang chủ

Chương 183

Đọc to

Việc Boss ở cạnh em suốt cả tuần ở BMT cũng chẳng có gì đặc biệt, chỉ là đưa đi chơi (mà lại đi chung với mọi người) rồi em cũng bận rộn với công việc, chẳng có nhiều thời gian riêng tư.

Một phần em cũng không muốn mọi chuyện tiến xa quá... phần nữa thì Quỳnh luôn biết cách kéo em về phía nó mỗi khi Boss muốn đi đâu đó riêng với em... Thế là đi đâu em cũng chịu cảnh hai đứa hai bên...

Người khác có thể cho đó là may mắn, là sướиɠ, nhưng em hoàn toàn không thấy thoải mái vì điều đó... Bởi lẽ con ngựa hoang không bao giờ muốn mình bị níu cương...

Bởi lẽ cuộc đời em là những chặng đường ngang dọc, không hề muốn bị vướng víu... Bởi lẽ tính khí ngang tàn không muốn ai theo sau... Nhưng em hiểu tất cả những hành động, lời nói của hai người con gái ấy...

Đều xuất phát từ một thứ... Đó là tình cảm của họ dành cho em... họ muốn những điều tốt đẹp sẽ đến với em... Họ bất chấp tất cả những rào cản...

Có lẽ nếu là một người bình thường, em sẽ nồng nhiệt đón nhận tình cảm đó... Sẽ đáp trả những yêu thương đó một cách cuồng nhiệt... Nhưng số phận nghiệt ngã luôn trêu đùa những kẻ như em...

Luôn cho ta những thăng trầm trong cuộc sống... Luôn khiến ta đối mặt với những thử thách trong đời... Uh thì! Cuộc đời là những bài toán! Uh thì! Luôn có những lời đáp...

Ta sẽ luôn tự tìm được đáp án cho chính mình... mặc kệ thời gian tìm ra được chân lý là bao lâu... Có những người phải đến khi chết mới tìm được lời giải cho cuộc đời mình...

Những tranh chấp, lôi kéo của cả hai người con gái, em xin được khép lại... Bởi nó không hay ho gì... Bởi đó là lòng đố kị... ích kỷ của mỗi cá nhân...

Những điều đó là thứ em không muốn xảy ra một chút nào... Nên em sẽ khép lại nó, giữ cho riêng mình những kỷ niệm về hai người con gái đó...

Chương này xin được viết một chút về Thủy... Về mối tình đầu của em...

Tháng 12! Luôn luôn là thời điểm mà em nôn nóng muốn gặp lại một người con gái cho em nhớ mong đợi chờ gần 10 năm...

Vài ngày trước ngày sinh nhật, em đã về VT... Cái lý do về đây chẳng ai biết ngoại trừ thằng Tuấn... Sau lúc gặp bóng dáng người con gái quen thuộc chạy ra từ bar và leo lên xe đi mất cách đây rất lâu rồi (chương gặp con đĩ D nhé).

Năm nào cũng vậy, vào ngày SN em luôn về chỗ cũ... Vẫn ngồi đợi chờ một bóng hình xuất hiện...

Năm nay trời không lạnh như mọi năm, nhưng những con gió biển cứ mãi thốc vào mặt... Khiến em cũng có chút rùng mình... Rùng mình nhớ lại những thứ mình đã trải qua...

Rùng mình bởi thời gian trôi đi nhanh quá... Đã 10 năm rồi cơ đấy... Không biết liệu người ấy còn nhớ lời hứa năm nào không? Hay đã quên rồi, quá khứ xa?

Đêm nay, sinh nhật không người thân, bạn bè... Không phải vì chẳng ai nhớ... mà vì em muốn một mình... Muốn một mình tìm câu trả lời cho bản thân...

Điện thoại reo và rung liên tục... Liên tục là những tin nhắn, cuộc gọi chúc mừng sinh nhật... Nhưng tất cả giờ với em đều vô nghĩa... Thứ em cần nhất lúc này đây là một lời nói... Một câu trả lời...

Rượu đêm nay, không khiến em say được... Nhạc đêm nay cũng chẳng khiến em bay... Nhưng đầu thì rối như tơ vò... Cố căng mắt tìm bóng dáng một người thân quen...

Cố nhấp thêm chút rượu để chống lại cơn khát khô cổ... Rít điếu thuốc cháy đến tận cán... Mong cho làn khói đó che giấu sự vội vã trong từng ánh mắt...

Lảo đảo bước chân ra khỏi quán bar ngày nào... Mệt mỏi chán chường... Cố chấp nhận sự thật rằng tất cả đã là quá khứ... tất cả chỉ là trò đùa... Người ta đã quên rồi lời hứa năm xưa...

Chỉ có mình ngu mới chờ đợi câu trả lời trong bao năm qua... Đang nghiêng ngả từng bước chân thì có một cánh tay đưa ra đỡ lấy em... Bàn tay dịu dàng đỡ lấy, dìu em ngồi xuống chiếc ghế đá...

- Cám ơn nhé... Xin chào!

- Khoan đã...

Đề xuất Voz: Vừa thoát khỏi căn nhà có quỷ
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN