Logo
Trang chủ

Chương 184

Đọc to

Em vội đứng lên tiếp tục bước, nhưng người con gái đó cất tiếng nói khiến em sững người... Giọng nói ấy... phải chăng là người con gái năm xưa... Giọng nói trong trẻo, dễ mến...

Nhưng quay lại nhìn thì không phải là người em chờ đợi... Nhưng ánh mắt cô ta quen lắm, em từng gặp ở đâu rồi... Lục tung mọi ngóc ngách trong đầu để cố mường tượng, nặn nên hình hài người đối diện...

Nhưng em không thể nhớ được em đã gặp người đó chính xác ở đâu...

- Có việc gì không?

- Một việc liên quan đến cậu... Ngồi xuống đây đi rồi nói...

- Xin lỗi, nhưng tôi hơi mệt, cô có thể nói nhanh không?

- Tôi nghĩ mình cần giải thích rõ ràng với cậu nên chắc sẽ tốn nhiều thời gian...

- Vậy chắc để dịp khác, tôi mệt rồi...

- Kể cả việc về lời hứa 10 năm trước?

Từng câu từng chữ thốt lên từ miệng cô gái ấy em như nuốt trọn... không bỏ sót chữ nào... Em ngồi phịch xuống chiếc ghế, người không còn chút sức lực nào...

Tất cả như một cơn mơ... Em bần thần im lặng mặc cho cô gái đó lay người hỏi han em...

- Này, cậu có sao không? Sao ngồi thừ ra đó...

- Ừ, không sao, chắc tôi say rồi, cô mới nói gì? Lời hứa 10 năm trước sao? Cô là ai? Sao lại biết tôi? Sao cô biết lời hứa đó?

- Từ từ đã... Tôi sẽ nói hết cho cậu nghe... Nhưng giờ tôi thấy tình hình của cậu không được ổn cho lắm...

- Tôi ổn mà... Tôi đang rất bình tĩnh...

Em cướp lời cô ấy, em muốn biết câu trả lời đó... Đó là điều em muốn nhất vào lúc này... Nhưng người con gái ấy rất tĩnh táo... Không chút nao núng trước những lời vồn vã của em... Cô ta nhẹ nhàng từ tốn nói chuyện... Khiến cho em phát điên lên, nhưng đành phải chịu trận... Vì bây giờ... cô ta có những thứ em cần biết...

- Đừng như vậy, bây giờ có lẽ chúng ta kiếm chút gì ăn nhỉ? Tôi đói...

- Được, cô nói đi rồi tôi dắt cô đi ăn...

- Tôi muốn ăn trước, và tôi cũng muốn cậu bình tĩnh hơn...

- Được rồi, tôi hứa sẽ bình tĩnh mà... Cô làm ơn cho tôi biết hiện giờ Thủy ở đâu đi, cô ấy sống ra sao rồi?

Bỗng dưng, khóe mắt cô gái đó có chút gì đó ướt ướt... Nhưng rất nhanh cô ấy bình tĩnh lại và nói...

- Cậu chở tôi đi ăn trước nha... Rồi tôi sẽ nói tất cả với cậu...

- Ok...

Dường như lúc này em hoàn toàn mất tĩnh táo, nghe lời cô ta một cách hoàn toàn, không chút dè chừng... Trên đường chở cô ấy đi ăn, em mới sực tỉnh...

Đầu óc tỉnh táo hơn lúc nãy... Và có chút cảnh giác với người đối diện... Chở người con gái lạ này đến quán phở đêm... Vào trong gọi món các thứ...

Lúc này thì em mới để ý cô ấy... Khuôn mặt có chút nét giống với Thủy, còn giọng nói thì giống kinh khủng... Đã lâu rồi, 10 năm rồi em không nghe giọng nói ấy... Hôm nay được nghe lại... Quả thật cảm xúc em lúc đó khó tả lắm... Kiểu như vừa tìm lại được một thứ quý giá đã đánh mất từ lâu...

- Bây giờ chị nói với tôi được rồi chứ?

- Cứ bình tĩnh đã, có lẽ ta nên làm quen với nhau chút nhỉ? Lúc nãy cậu mất bình tĩnh quá...

- Ok, có gì thất lễ xin chị bỏ qua...

- Không sao, tôi hiểu... Giới thiệu với cậu, tôi là Thùy, chị gái của Thủy... Người cậu luôn chờ đợi 10 năm qua... Đúng chứ?

- Chào chị, nếu chị đã biết như vậy, chắc tôi không cần giới thiệu về tôi nhỉ?

- Không cần, 10 năm qua tôi luôn biết cậu làm gì và sống ra sao...

- Còn Thủy?

- Cậu hứa với tôi một điều, những gì tôi sắp nói, cậu phải thật bình tĩnh... Vì mọi thứ đã là quá khứ... Cố chấp sẽ không mang lại điều tốt đẹp...

- Được tôi hứa...

Đề xuất Voz: Nhẹ Nhàng Đêm Khuya - Câu Chuyện Tuổi 23
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN