Logo
Trang chủ

Chương 186

Đọc to

Cô ấy khóc, và em cũng thế... Em im lặng, nhưng từng giọt nước mắt cứ rơi... Cầm ly cà phê em nốc một hơi, em như muốn dùng vị đắng của cà phê để hòa tan nỗi lòng lúc này... Nhưng cái đắng của cà phê càng tăng thêm sự chua xót của sự thật được giấu kín gần 10 năm qua...

- Lúc nó mới mất, tôi muốn nói với cậu lắm, nhưng sợ nó buồn, đành im lặng, đành làm mất thời gian của cậu... suốt 10 năm qua, tôi luôn muốn nói sự thật này...

- Chị đừng nói vậy, 10 năm qua, em luôn chờ đợi câu trả lời này... Nhưng tiếc là quá đau buồn...

- Tôi cũng biết vậy, gia đình tôi khoảng thời gian đó như chết lặng, không ai nói với nhau lời nào, rồi nhà tôi quyết định không ở Sing nữa mà định cư ở Úc luôn.

- Em cảm ơn chị đã cho em biết sự thật, dù không mong nó xảy ra, nhưng cũng lâu rồi... Cả em và chị, tất cả chúng ta đều phải chấp nhận sự thật này...

Em nói mà nước mắt cứ rơi, em không thể kiềm chế được cảm xúc của mình lúc này... Cô ấy đưa tay lau nước mắt cho em...

- Em bình tĩnh đi, chị biết sự thật này khó chấp nhận lắm, nhưng chị biết 10 năm qua em đã rất mạnh mẽ sống để chờ đợi, đừng vì điều này mà gục ngã... em còn gia đình và mọi người... chị không muốn sẽ có một gia đình giống như gia đình chị...

- Dạ em biết rồi, thôi để em đưa chị về...

- Được rồi, chị về taxi được...

- Vậy thôi chị ngồi uống nước nhé, em xin phép...

Đầu óc em lúc đó không suy nghĩ được nữa, nên xin phép đi trước... Ra lấy xe, em rồ máy rồi phóng đi vun vút trong đêm... Em muốn cái lạnh đêm nay, em muốn từng cơn gió thốc vào mặt để làm em quên đi những lời nói của cô ấy...

Em muốn đi đâu đó một mình, muốn gào thét lên... muốn đập tan tất cả những thứ xung quanh... Những hình ảnh của Thủy hiện về trong tâm trí em... từng kỷ niệm một, nó cứ ùa về... rõ ràng và chân thật như mới vừa hôm qua...

Từng nụ cười, giọng nói của Thủy vang bên tai... Tiếng yêu hôm nào cũng nhẹ nhàng len lỏi vào từng tế bào... Cho em cảm nhận được tình yêu hôm nào...

Tưởng như đã chết, nay lại một lần sống dậy trong cơ thể này...

Bỗng có 1 tia sáng chiếu thẳng vào mặt em... phản xạ nhanh và dứt khoát, em bóp thắng và hậu quả là xe ngã và kéo lê 1 đoạn... Cũng may là không bị xe đè, nên em chỉ trầy nhẹ... Và còn lết được vô đường...

Thằng tài xế xe tải xuống nói với em gì đó, nhưng em không nghe rõ... mắt vẫn nhìn thấy được rõ ràng là có 1 vài người chạy ra giúp em, hỏi han các thứ... dắt xe hộ em nữa...

Rồi có 1 bóng dáng người con gái chạy đến, nâng đầu em lên và khóc, cô ấy khóc rất nhiều, em thấy cô ấy gào thét với mọi người xung quanh... Nhưng em không nghe được gì hết, mắt từ từ nhòe đi...

Đề xuất Voz: Gặp gái trên xe khách..
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN