Logo
Trang chủ

Chương 191

Đọc to

Sau khi chia tay chị Thùy, em chạy một mạch về nhà... Người đau nhức bởi những vết thương ngoài da... Lòng thì đau xót về Thủy... Tất cả như đổ ập vào em. Em mệt mõi, em chán chường không muốn nghĩ thêm về cái gì hết... Chỉ muốn về cái giường thân yêu... Ngủ 1 giấc... Cầu mong sớm mai thức giấc... Tất cả chỉ là mơ...

Vừa chạy về đến nhà thì gặp mẹ... Bà chẳng khó khăn để nhạn ra những vết thương trên người em... Nhưng cũng như một thói quen... Bà không ngạc nhiên lắm...

- Mày bị làm sao vậy con, người trầy trụa tùm lum hết???

- Tối qua con té xe... Thôi con đi ngủ đây, con mệt rồi...

- Mày đi khám chưa? lỡ có chuyện gì sao?

- Tối qua con nằm trong bệnh viện rồi, không sao đâu...

Nói xong em đi thẳng vô phòng đóng cửa rồi nằm uỳnh ra giường, chẳng cần thay quần áo làm gì... Cơ bản lúc này cũng chẳng còn tí sức nào... Tay chân có dở lên đâu... Mõi và mệt...

Tam trạng thì không tốt... Điều tốt nhất bây giờ là ngủ... Mặc kệ thế giới có sảy ra chuyện gì... Mặc cho những thứ ngoài kia vẫn đag chuyển động... Em muốn bất động trong khoãng khắc này...

Em muốn chìm trong sự im lặng, sự thoáng đãng tâm trí... Và thế là em ngủ hẳn 1 giấc gần 1 ngày trời, tới bữa ăn mẹ có vô phòng gọi nhưng em cũng chẳng dậy nỗi... Chỉ ậm ừ rồi ngủ tiếp...

Lúc tỉnh dậy thì em biết là đã qua ngày hôm sau... Coi điện thoại thì thấy vô số cuộc gọi nhỡ từ mọi người, em cũng chẳng buồn trả lời ai hết... Cứ thế mà tung mền đi ra khỏi phòng... Cơ mà có cái éo gì nó nặng nặng ở bụng...

Kéo cái mền ra thì thấy cảnh tượng hơi bị vê lù... Éo hiểu ở đâu lại xuất hiện 1 con nhỏ mặc quần áo của em nằm trên giường em... Ôm em nữa... ôi đệt mẹ đời... Đó là Boss...

Cái mặt em nó ngủ lúc này nhìn ngố tàu khỏi bàn luôn... Khuôn mặt bướng bỉnh cộng với cái môi căng mọng nhìn là muốn cắn cho 1 cái bõ ghét...

nhìn em nó ngủ ngon quá nên em cũng không đánh thức... nhẹ nhàng gỡ tay em nó ra rồi đi vào toliet VSCN các thứ, xong thì ra phòng khách... Ba mẹ có đủ cả ở đây... Lúc này thì cảm giác ngại ngùng tăng lên thấy rõ trước ánh mắt của 2 người...

- Có gì ăn không mẹ, con đói quá...

- nấu mì đi, hôm qua kêu thì không chịu ăn...

- Con mệt mà...

- Xuống bếp nấu mì đi, rồi lên đây nói chuyện với tui... ah mà kêu con nhỏ dậy luôn đi...

- Oh, mà nó xuống hồi nào vậy? sao ba mẹ để nó trong phòng con... Không sợ hả?

- Cầu cho có chuyện gì đó...

Biết nói thêm tí nữa thì tự dồn mình vào chổ chết nên em im lặng và chim cút xuông bếp nấu mì ăn... Gì chứ món mì thì chả cần ai nấu em vẫn tự xử được...

Mì bò hẳn hoi... Pha thêm li cf nữa... Đúng bài cmnr... Vừa nấu mì vừa hút thuốc nhìn chuẩn đàn ông của gia đình luôn... Rồi thì mọi thứ cũng ok... em tự xử dưới bếp để tránh mặt ba mẹ luôn...

Đang cặm cụi chiến đấu với tô mì thì Boss xuất hiện... ôm chầm lấy cổ em rồi thơm lên má phát... Em đứng cmn hình luôn... Đang tính chửi cho 1 trận thì em nó gào lên kiểu như ai hϊếp nó không bằng...

- Mẹ ơi, ảnh đánh con...

- Đù...

Sau đó là khoảng khắc im lặng chờ 1 trận sư tử hóng... Cơ mà vẫn im ắng... Có lẽ phụ mẫu đã đi ra ngoài... Vậy là mày chết cmm với tao...

- Em giờn mặt hả? ở đây là nhà anh nha... đừng tưởng muốn làm gì là làm...

- Anh thứ đánh em coi, em méc mẹ liền á...

- Đù, bữa nay loạn ngôn hả? Mẹ nào của em...

- Mẹ kêu em gọi vậy đó...

Nói xong mặt con nhỏ đỏ ké, nhìn iu thôi rồi luôn... Em cũng hiểu luôn tại sao có sự xuất hiện của nó hôm nay rồi... Thì ra là do phụ mẫu của em...

khổ thân bà, muốn có cháu quá mà bất chấp mọi thủ đoạn... kiểu này chỉ còn nước trốn đi 1 thời gian, sau êm thắm thfi về, chứ không khéo là bà bắt em cưới vợ liền trong năm...

Đề xuất Voz: 5 Năm 1 Cái Kết
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN