Logo
Trang chủ

Chương 192

Đọc to

Em tính trong đầu tìm cách trốn trước rồi...

Chẳng thèm đôi co với Boss làm gì, em im lặng tiếp tục ăn mì... mặc cho Boss cứ lượn tới lượn lui... Nói lảm nhảm con mẹ gì đấy... Em chẳng quan tâm... Tập trung chiến đấu hết gói mì thì chuyển sang li cf...

Cảm giác thư thái khi uống cf và hút thuốc ở nhà, không lo nghĩ chuyện gì thật đã... Cứ thế em phì phèo hết vài điếu thuốc... Rồi đi vào phòng lấy DT ra kiểm tra xem có cuộc gọi nào cần thiết không...

Cuối cùng cũng chẳng có gì quan trong hết... Thôi thì coi như thời gian này tạm thưởng cho mình khoảng thời gian thoải mái đi...

Gọi điện cho thẳng Tuấn báo nó là em ở VT thêm 2 ngày nữa, vì em muốn tâm trạng mình thật thoải mái... em sẽ dùng 2 ngày này để gạt bỏ tất cả những muộn phiền...

Để chuẩn bị cho cuộc chiến mới... Em sẽ cố chấp nhận kết thúc với Thủy... Em sẽ cất những kỉ niệm ấy vào sâu trong kí ức... kí ức về mối tình đầu khó phai...

Nói là nghĩ ngơi chứ thật sự 2 ngày đó em đi rất nhiều nơi ở vũng tàu... Em trãi qua nhiều cung bậc cảm xúc với Boss... Và nhờ đó em mới biết 1 người đã yêu mình nhiều thế nào...

Thật sự em trân trọng tình cảm đó... Nhưng liệu có cùng nhau đi hết cuộc đời này hay không thì đó lại là câu chuyện khác... Chỉ biết 2 ngày đó, cả hai đã sống đúng với tình cảm của mình...

Sau 2 ngày, mọi chuyện lại trở về bình thường... Vẫn là những cuộc chiến của cả hai... Chiến đấu với số phận... chiến đấu với cuộc sống khắc nghiệt...

Kiểm tra tất cả những việc liên quan ổn thỏa hết thì em mới dám xỏa được... Lên phòng khách ngồi coi tivi... Mà chẳng biết ba mẹ em đi đâu nữa... Em cũng không tìm làm gì...

Đang coi mấy clip hài của bọn nước ngoài cười nghiên ngã thì Boss xuất hiện, trên tay là đống đồ y tế... Mắt em tròn xoe nhìn em nó... Không biết em nó tính làm cái con mẹ gì nữa đây...

- anh ngồi đó em thay băng cho... Chảy nước vàng hết rồi kìa...

- Ờ... biết thay không?

- Biết chứ, ngồi im nghen!

Vậy là em đành chuột bạch cho em nó, không biết là em nó có học qua hay không mà làm khéo vl... chả thấy đau gì cả... Làm em nhớ đến lúc xưa, mỗi lần em hay thằng Tuấn bị thương mà giấu gia đình thì hai thằng tự thay băng... Lần nào cũng la ó...

Mà băng thì nhìn bựa thôi rồi luôn... Nay lại được Boss thay băng, cảm giác vui và phởn ra mặt luôn... Đang chìm trong cảm giác phê tơi thì có sự ngắt đoạn bởi tiếng của ba em...

- Đó bà coi, giống y chang tui với bà ngày xưa... hhahaha

- Cha nào con nấy mà... làm khổ con người ta là giỏi...

Boss thấy ba mẹ em xuất hiện thì run cmnl... Em nó cắt băng kiểu éo gì mà cây kéo cắt vào tay em luôn... Đau chết cm luôn...

- A đau, trời ơi, cắt tay anh luôn rồi...

- hihi em xin lỗi...

Sau đó là trận cười nổ nhà của ba mẹ em... Hai người chọc Boss đỏ mặt tía tai, c òn em thì trơ trơ ngồi đó, chẳng phán kháng gì... Cơ bản em biết, há miệng mắc quai nên im lặng là tốt nhất...

Boss thì cứ cười cười rồi dạ dạ... Ba mẹ em thì người tung kẻ hứng... Rồi kết quả là mẹ em đâm cho 1 phát mà em xuýt té ghế luôn...

- Thôi, giờ cũng không còn nhiều việc cần giải quyết, hai đứa coi sắp xếp làm đám hỏi đi, qua năm rồi cưới...

- Ơ... cưới gì, từ từ đi, con còn nhiều chuyện cần làm lắm, khi nào cần con nói...

- Vậy cũng được, nhưng hai đứa bây cho vợ chồng tao 1 đứa cháu đi, rồi muốn gì đó muốn...

- Thôi nha, không chơi xúi dại nha...

- Tao nói thiệt, vợ chồng tao ở nhà có mỗi con út mà nó đi học cả ngày, mày thì đi suốt, cũng buồn...

- Rồi thôi, không bàn chuyện này nữa... Vậy nha, con đi vũng tàu đây...

- lần nào nói tới mày cũng vậy... Con TA con coi giữ nó đi nha, mẹ nói hết được nó rồi...

- Dạ, hihi

Đề xuất Tiên Hiệp: Độc Bộ Thành Tiên (Tiên Võ Thần Hoàng)
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN