Logo
Trang chủ

Chương 198

Đọc to

Em không trả lời mà chỉ gật đầu, cái gật đầu đầy bất lực...Đã từ lâu lăm rồi, em không nhìn vào bức ảnh đó...Nó được đạt khuất sau đsong sách vở trên bàn...

Em coi đó như 1 lời hứa, 1 mục tiêu để mình đạt được...Nay kết quả em đã biết...Một kết quả tồi tệ...

- anh chờ 10 năm rồi để biết kêt quả cho 1 lời hứa?Sao anh không thể cho em thêm 1 lời hứa?

Sự im lặng thay cho lời nói...Có lẽ đa số khi gặp vấn đề sẽ nghĩ như vậy...Nhưng sự im lặng của em lúc này là sự minh chứng cho bản thân đã không còn đứng vững trước người con gái này nữa...

Có lẽ em đã bị chinh phục bởi người con gái này...Em không muốn phải gồng người lên để chịu đựng sự dày vò của bản thân mổi khi đối mặt với Boss...

- Anh không cho em được 1 lời hứa, bởi vì anh không muốn rồi em sẽ chịu cảnh như anh suốt 10 năm qua...

- Em chịu được...

- Nhưng anh thì không?

- Tại sao?

- Vì rồi kết quả của lời hứa đó sẽ không như em mong...Em sẽ phải đánh đổi rất nhiều...

- Em chấp nhận hết...

- Anh không muốn em khóc...

- Nhưng anh vẫn làm em rơi nước mắt...

- Vì em cố chấp thôi, người như anh không xứng với em...

- Anh mới là người cố chấp...anh có biết em đã chấp nhận cãi lời mẹ...từ bỏ những thứ tốt đẹp để bước vòa cuộc sống của anh không?

- Anh không biết em đang nghĩ gì trong đầu, nhưng anh biết em đã quá vội vàng, suy nghĩ lại trước khi quá muộn...Cuộc đời này thay đổi mau lắm...

hôm nay có thể em yêu anh, nhưng liệu ngày mai ra sao...chẳng ai trong chúng ta biết dc...

- Em chỉ biết, em yêu anh...Và em biết ngày mai và ngày mai nữa, em sẽ thay đổi để hợp với anh...

Nói xong Boss vùng vằn đi ra khỏi phòng luôn...Bỏ em lại với căn phòng sâu thẳm...Mệt mõi đầu óc, cơn buồn ngủ cũng ập đến...Em ngủ luôn trên sàn nhà...

Sang dậy thì thấy phòng được dọn dẹp rồi, tuy vẫn ngủ ở dưới đất...Nhưng Boss đã đắp cho cái mền...Cảm động vãi..muốn chạy ra coi em nó ở đâu để thơm phát gọi là cám ơn...

Nhưng...

Đề xuất Tiên Hiệp: Loạn Thế Thư
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN