Logo
Trang chủ

Chương 224

Đọc to

Thứ nhất: các anh luôn đúng.

Thứ 2: Có mắt như mù, có tai như điếc, có miệng như câm.

Thứ 3: Với cán bộ phải ăn gian nói dối, với các anh phải tuyệt đối trung thành.

Rồi mày nhắc lại tao nghe?

Lần này éo may mắn như lần trước, mình lập lại sai 1 điều, vậy là nó nhấn đầu mình vào bồn nước tiếp. Éo mẹ, lần đầu nó nhấn còn cho thở, lần này nó nhấn xong giữ luôn... Vừa nhấn nó vừa DM.... mà mình có nghe được éo gì đâu, cứ nghe ù ù thôi...

Được một lát nó lôi đầu mình lên. Vừa ngáp được vài hơi không khí thì nó vả cho mình thêm phát nữa... xong lại đạp thêm vài cái... Lần này thực sự thì khí nóng trong người mình dâng lên... éo thể nhịn được nữa...

Nên nó vừa bồi thêm một đạp là mình chụp chân nó... Mất đà, nó té xuống... Sẵn trớn nên mình nhoi lên, đạp cho nó thêm vài cái.

Nó đứng lên được, hú thêm vài thằng vào, chúng nó kéo mình ra ngoài giữa buồng... và thế là mình ăn đòn hội đồng... 4-5 thằng cứ thế nhè mình mà đập, còn mình thì cứ nhè thằng T mà tấp...

Chắc được chừng vài phút thì mình nghe nhói phía sau gáy... và bất tỉnh nhân sự éo còn biết gì nữa...

Lúc tỉnh dậy thì thấy nằm ở trạm xá cmnr... có lão bác sĩ ngồi đấy, thấy mình dậy nên lão lật đật sang phòng bên kêu cán bộ vào coi mình...

Thằng cán bộ này lạ hoắc, không phải thằng bữa dắt mình lên buồng, nó nhìn mình rồi nói...

- Cũng cứng cựa đó, 1 mình mới vào buồng chơi 5 thằng... đúng là lính chú Hải có khác. Thôi mọi việc coi như ổn. Chú Hải có nhắn là xin lỗi vì chưa kịp gửi gắm. Ae biết nhau rồi nên sau này có gì cứ gọi.

- Dạ, em cảm ơn.

- Thôi, không phải khách sáo. Nằm nghỉ ít ngày đi, rồi về buồng mới, có gì tôi sắp xếp cho.

- Dạ.

Thằng cán bộ lại đi, để em lại với vết thương chưa lành... giờ tỉnh dậy mới thấy đau nhức hết mình. Ông bác sĩ lại khám khám qua loa rồi cho mình uống efferalgan 500 để giảm đau...

Dm nó chứ, nó cho uống kiểu này biết khi nào mới đỡ... Mình lại thϊếp đi bởi cơ thể quá mệt sau những gì xảy ra.

Đề xuất Voz: Ký sự xóm trọ
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN