Logo
Trang chủ
Chương 229

Chương 229

Đọc to

Lúc đó mình ngơ ngơ, chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Boss xuất hiện...mặt mày tèm lem, nước mắt nước mũi các kiểu con đà điểu...Em thấy thế tí thì són mẹ nó ra quần...Chỉ muốn gào lên "

Quản giáo đâu??? Quản giáo đâu, hết giờ thăm nuôi rồi, đưa thằng tôi về phòng ngay...."

Đùa tí thôi, chứ nói gì thì nói, mình cũng là con người cơ mà, cũng có những cảm xúc hỷ nộ ái ố các kiểu chứ...nên thấy Boss thì mình cũng tội lắm...Nhưng biết làm sao được, bởi những gì mình đã dự tính đều không có em trong kế hoạch...Điều mình muốn là chấm dứt những mối quan hệ mà mình biết chẳng đi tới đâu.

- Chào em...

- Anh...hức hức....sao lại vậy chứ?

- Bình tĩnh nào...

- Hức..hức... sao lại bị bắt vô đây hả anh?

- Chuyện này không sớm thì muộn cũng xảy ra mà...trước đây anh từng nói rồi mà...anh và em, chúng ta là hai thế giới...anh có thể gặp nạn bất cứ lúc nào....

Chúng ta không thuộc về nhau ....We don't talk anymore....hahaha khúc sau em đùa đấy nhá.....

- Nhưng....em không thể tin được...

- Giờ thì em thấy rồi đó...đây hoàn toàn là sự thật...Bây giờ đơn giản anh chỉ là thằng đang phải chịu sự trừng phạt của pháp luật...nên em đừng liên quan tới anh nữa...

- Em....

- Em nghe anh nói hết đã... Tương lai của anh phía trước mịt mù lắm...chẳng biết ngày mai anh sẽ ra sao hết...Tuổi xuân của em thì ngắn lắm...nên em hãy tự đứng vững nha...Tương lai em còn dài...nhiều điều tốt đẹp hơn còn chờ đợi em...

Tốt nhất là quên anh...Thôi anh vào đây, anh mệt rồi, chào em!

- Anh...

Mình đứng lên, đi vào trong, lão quản giáo thấy vậy cũng đi theo mình luôn...Mình không muốn quay đầu lại, đơn giản mình muốn kết thúc một mối quan hệ tại đây...

Sẽ vẫn giữ cho nhau được những kí ức, hoài niệm tốt đẹp về nhau...chứ không phải hết yêu thương rồi mang trong lòng niềm hận thù...

- Chú mày vô tình vậy, con người ta khóc lóc um sùm mà vẫn bỏ đi.... Lão quản giáo nói với mình khi dẫn mình vô trong...

- Thôi anh, thân tù tội làm khổ người ta chứ được gì...

- Ờ, thôi ráng hợp tác rồi mau quay về...

- Dạ.

Quay về buồng, thì anh em đầy đủ hết rồi, chắc cũng hết giờ thăm nuôi nên mọi người đã về buồng hết...Mọi người đang kể cho nhau nghe chuyện gia đình...chuyện thăm nuôi, người thì đem quà của gia đình ra chia cho anh em...

Người thì nằm quay mặt vào tường...chắc là chuyện không vui rồi...Mỗi người một sinh hoạt riêng tư...Thấy mình về buồng, anh em cũng chào hỏi các kiểu...mình cũng trả lời qua loa cho xong chuyện...

Lão M thấy mình về liền kéo ngồi xuống, lão chìa thuốc mời mình...rồi hỏi....

- Sao mày sướng vậy ta, hôm qua mới được thăm nuôi, bữa nay thăm nữa...

- Sướng gì anh, nặng đầu bỏ mẹ...

Với tay lấy sợi dây cháy chậm mồi thuốc rồi khẽ thả ra làn khói trắng, đầu óc mình lúc này mụ mị mẹ nó rồi, cứ mãi suy nghĩ về hình ảnh người con gái đáng thương khi nãy....

Chả quan tâm khỉ gì...Lão M thấy vậy nên chốt hạ luôn câu làm mình hơi bị thốn...

- Dmm, lại gái vào thăm, thảo nào đầu óc ngu ngu thấy rõ... Hahaha thôi đi thằng em...ráng chờ ngày ra, nó thương thì nó chờ thôi...nghĩ ngợi gì...

- Dạ, nhưng em chả muốn làm khổ nó, kêu nó quên em rồi...

- Đù, cứng mậy, nhưng làm vậy cũng khổ con người ta.

- Biết sao giờ anh, giờ em là thằng tù mà...

- Ờ thôi đi, bỏ chuyện đó qua một bên đi, chuyện này quan trọng hơn... Thằng trưởng buồng bên chỗ cũ của mày hẹn mày chiều nay ra nói chuyện đó...

- Vậy hả anh? Vậy nhớ anh nhắn lại với nó, muốn sao em cũng chiều.

- Haha, được lắm. Vậy mới đáng là cháu anh H...yên tâm đi, tao đồng ý giùm mày rồi, có tao đây chả có gì phải lo...Phải thì anh em mình cùng vô kỉ luật.

- Dạ, em cám ơn anh. Phiền anh quá...

- Phiền con c*...mẹ, cháu anh H chẳng lẽ tao không lo được...Thôi nghỉ ngơi, chờ cơm nước, rồi chiều đi gặp nó.

- Dạ...

Rồi ổng đi nằm luôn, còn mình thì ngồi chơi cùng anh em, cơ mà đầu óc vẫn không quên được cuộc trò chuyện lúc nãy cùng Boss...Mình cũng không quan tâm đến chuyện chiều nay gặp thằng trưởng buồng bên kia...

Vì mình đã xác định, đằng nào cũng phải trả thù...thì chơi tới bến luôn cho nó xôm...

Ăn xuống, ngủ nghĩ các kiểu...cũng chả quên được chuyện lúc sáng, đầu óc cứ mơ mơ màng màng...đến nỗi lão M đập cho mấy cái mới tỉnh...

- Cái thằng này, mày cứ lơ ngơ hoài vậy, đi rửa mặt rồi theo tao...

- Dạ...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Nhân Vật Phản Diện Hoàng Tử Ba Tuổi Rưỡi
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN