Từ giờ, em xin phép được review nhé, vì quá khứ, em xin được khép lại... Cứ để nó ở một góc trong tâm trí, trong trái tim của em đi... Em sẽ không quên cái quá khứ đó... Nó là một phần trong cơ thể em, mãi tồn tại ở nơi đó...
Nhưng ai rồi cũng phải sống cho hiện tại, và phải hướng về tương lai... Tương lai phía trước vẫy gọi... Dẫu biết tương lai phía trước mờ mịt nhưng cứ bước đi...
Hãy cứ khát khao... hãy cứ dại khờ...
Sống chậm lại... Nghĩ ít đi... Yêu thương nhiều hơn... Và bạn sẽ thấy "Lời như Đồn".
Sau cái hôm gặp cô Hai Giám đốc, thì nó bắt đầu cuộc hành trình mới trong công việc, cái gọi là training nghiệp vụ cho Boss (từ chap này gọi sếp TA là boss nhé).
Thôi thì muốn dứt khoát ra đi mà không gặp vướng bận tình nghĩa gì với chú Bảy cũng như cô Hai thì đành thực hiện nhiệm vụ cuối vậy... Cố gắng đem hết kiến thức, tài liệu, cũng như kinh nghiệm để soạn thảo một tập tài liệu training... Sáng hôm sau (thứ Ba) nó đi làm, vào gặp ngay boss đang pha cà phê...
- Anh uống không em pha luôn - ây cha, bữa nay boss ăn nhầm gì rồi, tốt vậy... Thôi không dám nhận lòng tốt của địch...
- Không em, anh uống ở nhà rồi.
Chả là thói quen này đã có từ lâu, sáng dậy sớm, uốn éo vài đường cơ bản, xong rồi vào pha trà và cà phê, ngồi đọc đáo nhâm nhi rồi mới đi làm...
Nó ít uống cà phê ở ngoài trừ những quán quen thuộc... Vì cà phê ngoài quán thường là cà phê pha sẵn, mất cái vị thơm và béo của cà phê... Lại còn thêm cái vị chua chua của cà phê bị để lâu và bị trộn cau...
Lên phòng trước chờ em nó lên... ấy ấy... chết nhầm, chờ boss lên để bắt đầu training...
Ngồi sắp xếp lại kế hoạch, các văn bản cần thiết, ngắm gái các thứ thì boss xuất hiện...
- Sáng nay ta bắt đầu training chứ? Em có bận gì không?
- Không, bắt đầu luôn đi anh.
*Uhm, chờ anh đeo vào đã (haha em đùa đấy).
- Ok, đây là một số thuật ngữ kỹ thuật liên quan, em xem trước đi, rồi nửa tiếng nữa gọi anh... Anh bận tí...
Đưa cho em nó một xấp thuật ngữ kỹ thuật mà trước đây em đã nghiên cứu lúc ở Sing (vì ngoại ngữ em tầm tầm nên cố gắng theo bọn chuyên gia ở Sing nên đành phải tự soạn vốn từ cho mình).
Xong em đi xuống phòng kiểm tra các thứ, xong rồi phóng ra cửa ngồi tám với chú Bảy Vệ... Hút thuốc, ngắm gái, ghẹo gay các kiểu thì em nó cũng gọi lên...
- Anh ơi, xong rồi này...
- Em nắm được cái thuật ngữ rồi chứ?
- Tạm tạm rồi.
- Ok, muốn hiểu thêm thì có mấy cái catalogue anh để trong kệ đó, lấy ra nghiên cứu... Giờ thì đi xuống phòng nha, anh hướng dẫn sơ cho.
Vậy là kéo boss xuống phòng, trực tiếp hướng dẫn cho nhanh.
Boss được cái tiếng Anh khá nên nắm từ vựng ok, còn về kỹ thuật thì không biết gì nên cũng rắc rối... Hỏi loạn xà ngầu, cái éo gì cũng không biết...
- Cái này là gì anh, cái kia để làm gì, cái này nhìn như cái bơm xe, cái này chiếu đèn làm gì... bla bla... Giải thích mệt nghĩ luôn...
Thôi thì tua qua đoạn training, chứ phần này éo có gì vui cả, mệt vậy ra thôi...
Chiều về thì em nó rủ đi ăn cái kiểu, nhưng thôi em nhé, đừng có dụ anh... anh rất tỉnh nhé...
Vậy là bye em nó đi về, về tập gym các kiểu rồi lại vác chim đi săn...
Nó và thằng Tuấn lượn "Sài Gòn" cho nó giải ngố tí, vì ở nhà riết chỉ tổ ngu người, thằng Tuấn thì vừa mới lên SG chiều nay...
Hai anh em lượn đường Nguyễn Trãi, ngắm gái các kiểu, ngực em kia to chưa kìa, váy em này ngắn nhỉ, ô, vú em kìa chà bá lửa kìa...
Vừa đi hai thằng vừa bàn luận các kiểu...
Đang vi vu trên đường ngắm gái thì... :
- Anh Hai xem con kia ngon chưa kìa...
- Đâu đâu? xe gì?
- Đó con nhỏ tóc hoe hoe kia kìa, chạy con SH trắng đấy...
Phóng theo tầm mắt thì, ôi dồi ôi, dáng chuẩn vậy, mông to, eo thon, vú thì chưa nhìn được...
- Nhanh mẹ mày lên, theo em nó xem nào...
- Đây đây, anh cứ xồn xồn như chó cắn phải l... ấy nhỉ...
- Chó, mất dạy. .
Vậy là thằng Tuấn được dịp trổ tài quái xế... trên con đường tấp nập bậc nhất của SG...
Lạng sang phải, cúp đầu taxi, lượn bên trái, các kiểu quái xế thằng khốn nạn này đều đưa ra hết...
Và rồi...
- Đồ mất dạy, không muốn sống hả mày, chó đẻ... Các thứ văng tục được nghe từ hai bên đường... Cơ mà mặt dày rồi nên cũng không xoắn đâu...
Và đỉnh điểm của trò mất dạy là, nó xúc thẳng vào chiếc Camry 3.0 đang chạy rè rè phía trước...
- Thôi xong rồi mày ạ... Chuyến này thì bỏ bu rồi, kiểu này thì chắc mất cả chục củ chứ chả chơi...
Mặt thằng Tuấn thì đỏ gay rồi, vừa không dí kịp con kia, vừa mất tiền tới nơi... Hai thằng dừng xe, chiếc Camry cũng dừng nốt...
Bước xuống xe với phong cách quý sờ tộc... Hai thằng thì lóng ngóng chưa biết làm thế nào...
Vừa xuống xe thì thanh niên ấy đã phang ngay:
- Hai cậu chạy xe kiểu gì vậy, hỏng mẹ xe người ta rồi...
- Ấy, em xin lỗi anh, tại gấp quá nên phanh không kịp, anh bỏ qua nha...
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Nhà nàng ở cạnh nhà tôi