Logo
Trang chủ
Chương 45

Chương 45

Đọc to

Lúc này thì "con lợn" đã không còn bị nhốt nữa, nó đã được thả rông... Cái thú tính trỗi dậy... Thôi phó mặc cho số phận đi... Em nó đi vào, trên người vẫn còn đồng phục, nhìn là không thích rồi, nó kéo em nó lại... Tay thì mò mẫm phần trên, tay thì nhẹ nhàng "vạch" phần dưới... Nhỏ giãy nảy không chịu, nhưng rồi cũng phải đứng yên... Vậy là hai tay sướиɠ hai kiểu, thằng em sướиɠ theo kiểu khác... Nhỏ này làm nhiệt vkl, cứ như đang yêu nhau không bằng... Tay mân mê, rồi vuốt vuốt, tuột tuột, sờ nắn hai viên bi các kiểu... Sướиɠ thì sướиɠ mà thốn cũng không tệ... Rồi đang miên man với cảm giác "trèo lên tuột xuống, trèo lên tuột xuống" thì một cảm giác mới xuất hiện...

Ấm nóng, ươn ướt... Thôi nỏ mẹ rồi, em nó là nghệ sĩ đích cmn thật rồi, em nó đang biểu diễn với cây saxophone của nó...

Em nó khá là điệu nghệ... Vừa thổi vừa bấm nốt... Bản "dục ca" này... nó muốn nó kéo dài mãi... kéo dài cho đến tận cùng của đỉnh sung sướиɠ...

Đang mãi phiêu du chốn nào thì nó lại bị kéo về hiện thực... Em nó không còn chơi "saxophone" nữa... Mà em nó đã chuyển sang thổi "harmonica"!

Đúng là một cô gái tài hoa, bậc nhất... Chơi đủ các loại nhạc cụ, vừa thổi "harmonica" em nó còn gõ trống "maracas"... Cảm giác phiêu bồng khắp chốn nhân gian... Chỉ mong là em nó không chơi đàn guitar, không là "bỏ bu" luôn...

Và nó đã không thể ngăn được cái sự sung sướиɠ ấy lại...

Vừa thưởng thức của ngon vật lạ, nó vừa gợi đòn em nó, cơ mà em nó cứng vkl...

Dụ dỗ các kiểu không thành công, vậy thì thôi chim ơi, tao xin lỗi... Sướиɠ một lần thôi nhé...

Xong xuôi các thứ, gửi em nó chút tiền bồi dưỡng thì ra ngoài, tính chờ mấy ông kia, thì thấy gần đủ quân số rồi.

Thấy nó bước ra thì mấy ổng ghẹo:

- Coi bộ nó thoải mái rồi kìa, cái mặt tươi hẳn so với sáng...

- Hề hề, các bác cứ trêu em...

Ra về, trong lòng vẫn đang "phê" như con tê tê, dự là tối nay ngủ ngon.

Sẽ là một buổi tối tuyệt vời nếu không gặp "boss"... Chả là vừa về tới nhà, thì gặp "boss", đang uống cà phê quán đối diện...

Sao mà cái cảm giác bị theo dõi nó khó chịu thế nhỉ??? Ai đã từng bị cảm giác đó chia sẻ với anh em nha...

Nghĩ bụng, thôi đừng quan tâm, coi như không biết đi... Vậy là đi thẳng vào nhà... Thằng Tuấn đi đâu chưa về nữa ta...

Thôi kệ nó, đi ngủ phát, mai rồi tính...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Pháp y Tần Minh
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN