Logo
Trang chủ
Chương 46

Chương 46

Đọc to

Sáng hôm sau đi làm, tất cả anh em đều tươi như hoa. Mấy thanh niên trẻ thì chắc xả stress xong, mấy ông già thì đoán là được vợ chiều nên ai nấy mặt mày rạng rỡ...

Tôi cũng tươi vãi cả l** luôn... Cảm giác cứ lâng lâng như vừa mới "ấy" xong...

Lên công ty tâm lý thoải mái hẳn. Hôm nay định truyền thêm kinh nghiệm cho sếp, làm nhanh nhanh rồi còn... Lên đến phòng, vừa đặt balo xuống thì nghe ngay:

- Vui vẻ nhỉ, đi chơi bời ghê!

- Ờ... Rồi làm cái vẻ mặt y như thằng 7cm trong clip "Beautiful Girl".

- Không thể tin được...

- Tin gì cơ em?

- Chả có gì...

Không muốn nói thì thôi, việc gì cứ phải hục hặc thế nhỉ... Thôi kệ, xuống chém gió với anh em còn hơn...

Thế là vác mông xuống phòng làm việc, vào kiểm tra linh tinh các thứ... Rồi lại đú đởn với "em", kiểm tra sản phẩm...

Nói về em này thì cũng bá đạo lắm... Là một phượt thủ lâu năm, rất thích làm "ôm". Từ khi em vào làm đến giờ, chuyến nào đi phượt em ấy cũng theo...

Nhưng em ấy thì éo thích tôi mà lại thích thằng Tuấn. Tôi cưa mãi mà không đổ, vậy mà gặp thằng Tuấn có một lần đi Vũng Tàu năm ngoái thì kết luôn.

Làm thằng Tuấn cũng xính dính mấy lần. Tính mân mê em này làm "rau", mà thấy nó "săn" quá nên thằng Tuấn lại sợ "trap"... thế là cứ nhùng nhằng chẳng đâu vào đâu...

Em này tên là Linh nhé! (nghe tên Linh chắc các bác nghĩ gì rồi đúng không, cơ mà các bác nghĩ đúng đấy)

Đang ve vãn em Linh các kiểu thì Boss xuất hiện... Cứ như ma ấy, đi đứng éo phát ra tiếng. Cứ lù lù xuất hiện, hôm nào bố mà ngã vật ra thì mày nuôi cả đời nhé...

Thấy boss nên tôi cũng nhìn cười cười rồi chào. Đã không chào thì thôi lại còn xoáy:

- Đi ăn phở chưa đã à, lại còn về ve vãn gái công ty...

- Đù... tôi phát ra âm thanh nhỏ thôi, éo dám nói to, không thì lại ăn hành...

- Anh làm việc đi, còn Linh nữa, em sắp xếp hàng để chuẩn bị giao khách...

Con Linh thì dạ rối rít... Tôi thì cười cười chả nói gì... Rồi hai anh em nhìn nhau cười mỉm, ra vẻ hiểu nhau kinh lắm...

Rồi cũng theo sếp vào phòng, hướng dẫn tiếp cho em nó. Được vài hôm rồi, nên cơ bản em nó cũng hiểu được quy trình làm việc.

Hôm nay thì cho em nó thử vận hành xem thế nào. Nếu ổn luôn thì chiều chỉ em nó mấy chỗ mua linh kiện thay thế, sau này có gì dễ quản lý...

Mà em nó thông minh thật. Vận hành vài lần là hiểu biết quy trình, chạy ngay luôn. Vậy là khỏe rồi, đào tạo như thế thì mới có hứng chứ...

Nhìn em nó hào hứng khi được vận hành thấy cũng vui vui. Ít ra công sức của mình cũng được đền đáp...

- Ok rồi đó, em đã hiểu quy trình rồi phải không? Còn gì thắc mắc không?

- Thử vài lần nữa sẽ ok thôi, em hơi vướng chỗ này...

Nhỏ đưa tay chỉ lên màn hình, do góc đứng bị khuất nên nó lấy tay gạt tay Boss ra... Éo hiểu sao, tay Boss va vào cái khung đỡ màn hình... Làm cái "xoẹt"... Con ốc giữ dây cứa vào tay...

Thế là trầy mẹ nó một đường, nhìn cũng bình thường... mà Boss có vẻ đau đớn lắm...

- Sao thế, có sao không em... Ku ơi, mày chạy lấy cho anh cái băng cá nhân...

- Không sao, nhưng đau lắm...

- Thôi được rồi, em lên nghỉ đi, tí anh đem băng cá nhân lên cho...

Bố khỉ... Đúng là "nhà giàu đứt tay không bằng ăn mày đổ ruột". Nhìn cái vẻ mặt Boss mà nản vãi cả l**.

Chờ thằng ku nhân viên đem băng cá nhân đến thì nó cũng đi lên phòng...

Lên phòng thì thấy mặt Boss có vẻ đang giận lắm... Giận cái éo gì nhỉ, nhỡ tay có làm củ cải gì ghê vậy... Nhưng thôi đàn ông mà... Phải xin lỗi vậy...

Vì "người xưa" có câu: "Cuộc tình dù đúng hay sai... người có thai vẫn là con gái"... Chết mẹ nhầm...

- Em đỡ đau chưa, đưa tay anh băng cho, hết đau ngay...

- Không cần...

Đệt, Boss giận rồi... Nghệt mặt ra nhìn cái vẻ mặt giận đáng yêu của Boss mà tôi phải nén lắm mới không phì cười...

Cái mặt thì mếu mếu, cái mũi hỉnh hỉnh, cái miệng thì chu ra... Ôi đệt, cũng may là phòng không có ai... Không thì mất mẹ nó hình tượng của Boss...

Thật sự lúc đó thấy Boss hiền và dễ thương làm sao... Đang bối rối trước hành động đó thì trong cơ thể, thằng quỷ dữ nó xuất hiện:

- "Thịt nó đi, hôn nó đi... Đáng yêu thế mà, chần chừ đéo gì nữa, nhanh đi còn kịp... Tới luôn..."

Nhưng con người mà, luôn có sự đấu tranh quyết liệt giữa thiện và ác...

- "Dừng tay lại... Mày không thể làm hại người ta... Mày làm đau khổ nhiều rồi... Hãy bình tâm lại... Nghĩ về Tổ Quốc đi, nghĩ về đồng bào đi..."

Hát vang ca khúc Quốc Ca đi...

- "Mày điên rồi hả con chó điên kia... Hàng ngon không nghĩ, nghĩ tới quốc ca..."

Vậy là hai đứa nó giằng co... làm tôi muốn điên đầu... Đứng hình vài giây... Tôi quay về bàn làm việc, ngồi xuống... Đầu óc quay cuồng trong muôn vàn suy nghĩ...

Đúng! Tôi đã làm khổ quá nhiều người con gái... Tôi không thể tiếp tục bị chi phối nữa... Phải cứng rắn hơn... Đừng để tình cảm làm lu mờ lý trí...

Thấy tôi im lặng quay về bàn mà không nói gì nên Boss đi lại chỗ tôi...

- Anh sao vậy? Em xin lỗi đã lớn tiếng với anh...

- Không sao... Thôi nghỉ đi, chiều đi với anh ra mấy chỗ mua linh kiện, anh chỉ chỗ cho, cái gì mua được ở VN, cái gì cần nhập về, anh sẽ làm bản thống kê gửi em sau...

- Dạ, nhưng anh đừng giận em nha...

- Không có gì... Thôi nha, anh nghỉ chút...

Không gian im lặng lại bao trùm căn phòng này... Tôi thì ngồi tĩnh lặng, suy nghĩ... Suy nghĩ về những gì tôi có, những gì tôi đã trải qua...

Rồi mai đây, tương lai tôi sẽ như thế nào? Nếu tôi biến mất khỏi thế giới này, liệu có ai còn nhớ đến tôi, hay rồi tôi cũng chỉ như hạt cát giữa sa mạc...

Sẽ bị quên lãng giữa dòng đời tấp nập này... Rồi ai sẽ lo cho ba mẹ tôi, ai sẽ lo cho em gái tôi... Tôi không muốn nghĩ đến cái tương lai mờ mịt mà tôi tự chọn lấy...

Làm sao để có thể hoàn thành mọi tâm niệm một cách trọn vẹn được... Tôi còn quá nhiều lời hứa cần phải thực hiện... Tôi cần phải đấu tranh để được sống... được thực hiện những mong ước của mình...

Chiều 2 giờ, theo kế hoạch thì dẫn boss đi các cửa hàng linh kiện... Y chang như bố dắt con đi chợ vậy, gặp cái gì cũng hỏi, gặp cái gì cũng thắc mắc...

Dắt đến cửa hàng nào thì y chang là mấy người chủ tiệm quen trố mắt nhìn tôi...

- Hey! Tỷ, dạo này làm ăn được không?

- Bình thường cu, ai vậy?

- Sếp em... Dắt đi tham quan, sau này còn biết mà quản lý...

- Chứ trước giờ toàn mày đi mua mà...

- Em sắp bị đuổi rồi tỷ ơi...

- Vậy về làm cho chị nha...

- Dạ, thế còn gì bằng...

Dắt đi cả chục cái cửa hàng, vòng vèo khắp Sài Gòn thì cũng gần 5 giờ... Thôi trả Boss về công ty, rồi còn về...

Trên đường đi, thấy không khí có vẻ ảm đạm nên tôi nói:

- Sao im lặng thế?

- Bình thường...

- Vẫn giận vụ lúc sáng à? Anh xin lỗi, anh chỉ vô tình thôi mà, có cần giận lâu thế không?

- Không biết...

Thôi bỏ mẹ rồi, giận thật hay đang làm eo vậy trời... Mà thôi, đàn ông mà, chịu khó năn nỉ vậy...

- Thôi, đừng giận, giận xấu bỏ b** ra...

- Kệ tui...

- Không giận nữa, bữa nào dắt đi ăn cháo vịt...

- Thật không?

- Thật luôn...

- Vậy tối nay đi thì hết giận...

Thôi xong... Gặp ngay cái con ham ăn, nó giả vờ giận để kiếm bữa cơm rồi...

- Thôi được rồi, về công ty rồi tí tính...

- Không, giờ phải hứa tối đi ăn thì mới được...

- Rồi ok...

Vậy là chở em nó về công ty, vào bấm thẻ, chào hỏi các kiểu rồi phi về nhà, tắm rửa kỳ cọ chym cò các kiểu rồi chuẩn bị đi ăn...

Hẹn với Boss mà thất hứa thì xác định luôn nhé...

Xách xe phi ra chỗ hẹn, ôi đệt, sao em nó lại đứng một mình ngoài đường thế này... Troll em nó phát:

- Xe ôm em ơi!

- Không...

- Đi đi, anh lấy rẻ thôi...

Em nó nhìn mình cười khúc khích...

- Rẻ là nhiêu anh?

- Anh chỉ cần ôm, không cần tiền nhé...

- Ok...

Vậy là em nó leo lên xe, bám hờ bên eo của em... Và chạy đến quán cháo vịt ở gần khu Bảy Hiền...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thần Đạo Đế Tôn
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN