Các bác ở miền Nam chắc hẳn biết là lễ 30/4 và 2/9 ở Vũng Tàu nó "quẩy" cỡ nào rồi nhỉ... Thường thì em chỉ chơi lễ có một đêm trước ngày chính thôi, sau đó anh em lại bù khú với nhau các kiểu.
Nhưng năm nay thì sướng thật sự, được nghỉ lễ từ chiều 31, sáng mùng 1 là lên đường về Vũng Tàu ăn chơi tẹt ga với anh em trong công ty và đồng bọn ở Vũng Tàu. Đêm hôm trước đang canh chỉnh xe các kiểu để mai chạy "tour" về Vũng Tàu (nói "tour" cho oách chứ cung Sài Gòn - Vũng Tàu chán chết, cơ mà em không thích đi du lịch bằng xe khách nên đi xe máy cho sướng).
Chiếc Ex 2010 này em mua từ lúc mới ra, đến nay cũng được 4-5 năm rồi, làm bài nhẹ chạy đường trường để đi "tua" các kiểu. Nó theo em khá nhiều cung rồi (Sài Gòn - Đà Lạt, Sài Gòn - Đồng Nai, Sài Gòn - Gia Lai, Vũng Tàu - Phan Thiết, Sài Gòn - Nha Trang...) nên đi đâu mà du lịch là em lôi nó ra ngay... Lần này không ngoại lệ, nó là lựa chọn cho ngày mai. Đang loay hoay canh chỉnh các kiểu thì có chuông cửa, éo biết ai bấm chuông giờ này, thằng Tuấn thì về từ sáng rồi. Chắc lại dở hơi cám lợn đến đòi tiền dịch vụ gì đây. Ra mở cửa thì đập vào mắt là hai trái bưởi (chả có roi nào, chỉ vừa đủ xài)
- Đi đâu đây cô?
- Sang nhà anh ngủ ké mai đi chơi luôn.
- Đù, em thế này tối nay sao anh ngủ nổi...
- Không ngủ thì mình thức...
- Đệt, mà em đùa anh à, tự dưng sang anh chi, mai anh đi xe công ty mà.
- Láo vừa thôi, em cũng là dân phượt đấy, đang canh xe thế kia mà kêu mai đi xe công ty... Chó nó tin!
- Ờ...
Câm mồm không nói gì được với con này, căn bản nó cũng là dân phượt nên hiểu hành động của em... Nó là con Linh đấy các bác... dâʍ thôi rồi nhé...
Kệ xác nó vào nhà, em ngồi canh xe tiếp... Lúc lâu thì cũng xong, vào rửa tay chân, xem qua cái máy ảnh thế nào, mai còn chụp choẹt, lâu rồi không bấm máy.
Vào phòng làm việc thì thấy con Linh đang ngồi tỉ mỉ lau lens, body các kiểu, nhìn cái cách mà em nó ngồi cặm cụi lau chùi, nhìn động lòng quá nên em mới tiến lại gần nó. Lấy tay nâng cằm nó lên, nhìn thẳng vào mặt nó:
- Hôm nay bị làm sao thế?
- Sao gì, lau máy cho còn xõa xượi...
- Thật mà, hôm nay lạ lạ thế nào ấy...
- Lạ cái gì, cái máy lâu ngày không dùng, bỏ lăn lóc hư uổng tiền...
- Anh bỏ vào hộp chống ẩm rồi thay...
- Ờ...
Rồi nó tiếp tục sự nghiệp lau máy, còn em thì đi tắm... Tắm xong, thấy nó đang ngồi ngẩn ngơ, troll nó phát, em quấn khăn quanh bụng rồi đi ra ngoài...
- Em ơi nhắm mắt lại, anh lấy cái sịp cái...
- Ra mà lấy, báu lắm đấy mà nhìn.
- Ngượng lắm, chẳng may nó lớn lên thì làm thế nào?
- Em làm cho nó nhỏ được, anh yên tâm, làm to em còn làm được mà...
- Em mất nết vãi...
- He he...
Thay đồ xong xuôi thì em rủ nhỏ ra ngoài ăn, cơ mà nó không chịu, thích nằm nhà... Thôi kệ mày, bố đi kiếm gì ăn đã. Bỏ nhỏ ở nhà, khóa cửa ngoài rồi chạy ra Quận 8 ăn cơm gà xối mỡ... Quán 142, anh em nào biết vô confirm nhé. Sẵn tiện chạy sang Nguyễn Tri Phương mua chè Thái luôn... Cơm nước no say thì quay về nhà, nghỉ ngơi, mai còn tung tăng các kiểu nữa.
Về đến nhà thì nghe tiếng đàn guitar phát ra... Thôi bỏ bu rồi, con này lại nghịch lung tung nữa rồi. Mở cửa, đem xe vào nhà, khóa cửa nẻo cẩn thận lại, tí có "hấp" thì con này không còn đường chạy.
Bước vào thì thấy con Linh đang mặc cái sơ mi trắng từ thời Napoleon của nó, ngồi trên bàn làm việc, tay cầm cây guitar gảy liên hồi (éo theo một giai điệu nào cả, nghe mà ong cả đầu). Nó mặc cái sơ mi của em mà hình như éo mặc quần, cặp đùi nhìn trắng phết... Chỉ muốn lao vào hùng hục ngay thôi. Em bước vào mà nó không chú ý nên nhẹ nhàng tiến đến bên nó... Lấy tay chặn lại, không cho nó nghịch cây guitar của em nữa.
Lúc này thì nó mới giật mình, nhìn em đắm đuối, nó từ trên bàn phóng sang bên chỗ em (cũng gần thôi). Thấy cả cái sịp màu đen, nhìn bí ẩn và quyến rũ vãi ra. Nó nhảy lên người em rồi la hét các kiểu như con điên ấy... Nặng bỏ bu nên em không đỡ được nó nên nó té xuống đất và la hét là đương nhiên. Đỡ nó dậy, mà em "con lợn lòi" trong em cứ đòi sổng chuồng, người gì đâu là ngồn ngộn vυ" với mông, chết cha thằng bé rồi.
- Anh biết chơi đàn guitar hả?
- Biết được vài bài tủ thôi...
- Đâu làm thử bài em nghe xem.
- Từ để đi thay đồ cái... Nóng vãi ra...
- Ừm, hôm nay nóng nhỉ?
- Nóng bình thường, mà em ăn mặc vậy thì anh nóng gấp bội... Em gϊếŧ anh đi...
"Anh ơi chiếm lấy em đi"... mẹ nó, cái mặt của nó hếch lên trêu em thế đấy... May cho nó là em không muốn đi tù, chứ không là em lao vào ngay. Vào bếp đổ hai bịch chè ra ly rồi đem lên cho nó... Nó thì cứ bắt em phải đàn cho nó nghe... Thôi thì lâu không chơi nên dợt lại tí. Canh đàn, lau bụi các thứ thì em cũng bắt đầu chơi... Đầu tiên em chơi bài "Trở Về Cát Bụi", mới đánh được có vài nốt thì nó không cho đánh nữa, bắt đánh bài nào vui vui. Tìm mãi không thấy bài nào vui hết, cơ bản vì em thích đánh guitar buồn... Vậy là đánh mở laptop lên, search các kiểu cũng tìm được bài "Lời Yêu Thương".
Nghe giai điệu trẻ trung vui tươi, nên em ráng nghe tới nghe lui, tìm hợp âm các kiểu rồi tập đàn cho nó nghe, nó cứ bắt phải đàn được... Cơ mà đâu phải muốn là được. Một bài muốn đàn được tốn nhiều thời gian lắm, vậy là hứa khi nào thành thục đàn cho nó nghe.
Dùng dằng mãi nó mới chịu... Rồi nó ngồi bấm điện thoại, còn em thì ngồi tập đàn... Một lúc sau hơi mỏi người quay lại thì thấy nó đã dựa vào giường ngủ rồi. Hàng họ cứ gọi là tênh hênh ra hết, bưởi, đùi cứ gọi là mời mọc... Ráng ẵm nó vất lên giường rồi ra em cũng leo lên nằm ngủ luôn. Không có 18+ đâu nhé!
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Yêu Thần Ký