Chương 55
Ráng ngồi chung vui với mọi người thêm chút nữa... Không biết bao giờ sẽ lại có dịp ngồi bên nhau như thế này... Liệu ngày mai bình minh có đến không??? Thôi thì sống hết mình hôm nay vậy...
"Vì khi mọi chuyện chẳng được như ta mong... đời không như mộng... cố gắng lắm cũng như không!
Thì giải pháp cuối cùng là yên bình
Thời gian một đêm dành trọn cho riêng mình
Vì cuộc sống là cực hình... nên đôi lúc bực mình
Muốn một lần trút đi những gánh nặng
Tự do tung bay cùng với đôi cánh trắng
Thả hồn trôi về nơi cảm xúc sâu lắng
Viết ra giấy trắng câu dài câu ngắn
Muốn một lần hóa thành thiên thần, đến nơi thiên đường
Tìm đến chúa để cầu xin sự kiên cường
Nhưng nếu ngài nói... tự con nên giải quyết
Thì đây về sau ngài chỉ là giả thuyết
Thăng trầm vinh nhục cuộc đời
Có những kẻ may mắn mà được thời
Còn thiếu may mắn, thì tay trắng ôm bất hạnh cay đắng, lặng lẽ rời cuộc chơi
Đồng tiền, chén cơm, manh áo
Muốn có nhiều thì mày phải nói Láo
Nhưng một lần nữa ta muốn là chính ta
Sống đậm cho hiện tại tương lai để tính sau
Ăn được, ngủ được là tiên
Còn mất ăn, mất ngủ mới là bị điên
Mày có quyền... chọn lấy cho mình một cách riêng... nhưng số đỏ hay đen thì còn tùy vào duyên
Thánh giá đeo cổ lạy chúa
Hay chắp tay quỳ gối nam mô
Thì vẫn đéo ai đưa tay giúp đỡ... mỗi khi mày than khổ
Và vẫn phải xuống lỗ dù là tỷ phú hay là thợ hồ
Làm sao sống vui khi cứ suốt ngày sợ lỗ
Lạy chúa nam mô
Cả 2 đều không phải là nơi ta đặt niềm tin vô
Khi khổ rồi mới biết là ai mới thông minh
Đôi khi gần xuống lỗ mới biết thương bản thân mình
Bình tĩnh vì còn lâu mới tới bình minh
Cứ sống hết hôm nay chuyện ngày mai thì ngày mai tính"
Đang suy nghĩ miên man thì chợt nghe có tiếng guitar... Giữa đất trời mênh mông này... ngồi quanh ngọn lửa hồng mà được nghe tiếng guitar thì còn gì bằng...
Đang loay hoay nghe xem tiếng đàn phát từ đâu thì đập vào mắt em là hình ảnh một anh chàng nghệ sĩ... đúng dáng dấp của một nghệ sĩ đường phố luôn... Nhưng đó là thằng em ở chung phòng...
Nó ngồi trên tảng đá gần đó... tay gảy dây đàn, thả hồn theo cảm xúc sâu lắng... Nó chơi bản nhạc quá hoàn hảo... Như đặt tất cả cảm xúc vào đó...
Tiếng đàn vừa dứt thì mọi người vỗ tay rần rần, em tiến lại phía thằng em và nói:
- Chú chơi hay quá, bữa nào dạy anh nha...
- Anh xạo hoài, anh cũng biết chơi mà...
- Anh chơi bài tủ thôi... có được vài bài...
- Thôi ngồi chơi đi, anh đi có việc...
Vậy là mọi người kéo thằng em về phía đống lửa, còn em thì dạo bước đi lên phòng, vì tối nay là lễ, nên em chắc là thằng Tuấn sẽ sớm gọi em thôi...
Nhưng vừa bước đi được vài bước thì con Linh đã la ong ỏng lên rồi:
- Anh A đi đâu vậy, tới đây đàn cho em nghe coi...
- Anh đi có việc, bữa nào đi...
Nói chưa dứt câu thì nó đã chạy lại chỗ em, lôi em tới đống lửa cho bằng được. .
- Anh đàn cho em nghe coi, hôm qua hứa rồi mà.
- Nhưng bài đó chưa đánh được...
- Bài nào cũng được...
- Toàn mấy bài buồn, không hợp đâu...
- Kệ...
Đề xuất Tiên Hiệp: Tuyệt Thế Võ Thần