Logo
Trang chủ

Chương 54

Đọc to

Rồi em và con bé đấy chém với nhau nhiệt tình luôn, kiểu như 2 đứa thân nhau lắm ấy... Đang ngồi đối diện với em nó, em chuyển sang ngồi cạnh luôn.

Chém gió các kiểu, "chăn dắt" này nọ thì cũng biết được là em người ngoài bắc, mới thi đại học xong, vào Nam chơi với gia đình, nay đi du lịch xuống Vũng Tàu...

Em có hỏi ẻm là khi nào về thì ẻm bảo chiều mai về mất rồi (chiều 2-9).

Có xin số điện thoại của nhau để có gì còn hỏi địa điểm ăn chơi Vũng Tàu, em cũng có liệt kê 1 số chỗ cho em nó...

Đang chém gió ngon lành thì Boss và em Linh đi xuống, cả hai nhìn em vẻ mặt không được vui... Đang có hứng chém với người đẹp mà gặp 2 nhỏ này thì tụt mẹ nó hứng... 2 đứa nó tiến đến gần em, ngồi xuống, rồi khoanh tay nhìn em say cmn đắm...

Lúc này thì bối rối cmnr... Đứng lên chào em kia xong, em bỏ ra ngoài, che dấu cái cảm xúc hỗn độn trong em lúc này...

Em kia thì cười vui vẻ, bắt tay bắt chân các kiểu, rồi còn hẹn gặp lại nếu có duyên...

Mặt Boss và Linh thì có vẻ máu lên não rồi, tuy không nói gì nhưng em thấy tình hình không ổn nên em vọt ra ngoài trước...

Đi bộ lang thang xung quanh resort xem có gì hấp dẫn không... Đang thả hồn theo những cảnh đẹp thì nghe nhói ở 2 bên hông...

- Hở ra là tán gái ngay... Hay lắm... - Câu này của em Linh...

- Tưởng hiền lắm, ai ngờ... - Của Boss...

Em chỉ cười thôi, chả cần giải thích... Và cả 3 đứa tản bộ ra biển để ngắm cảnh hoàng hôn...

Nhìn ánh mặt trời từ từ biến mất dưới mặt biển, em lại nhớ đến Khanh, nhớ đến giấc mơ lâu rồi không thấy...

Giấc mơ người con trai bước đi về phía ánh mặt trời...!!!

Đang ngơ ngẩn ngắm vẻ đẹp hoàng hôn thì mọi người gọi ba đứa về ăn tối, rồi chuẩn bị ra bãi chơi trò chơi đêm. Về tới resort, mọi người thấy ba đứa đi chung với nhau thì rất ngạc nhiên, kiểu như ba đứa đánh lẻ đi chơi "săm" vậy.

Em chỉ cười mà không cần giải thích... Ai nghĩ sao kệ họ, cơ bản lúc chiều bị ăn đòn nên giờ tính bất cần, với cả máu trẻ trâu đang lên level nên muốn chọc cho Lão Kiên điên thêm thôi.

Tối nay ăn buffet hải sản, đúng là sang chảnh... Toàn món ngon... Nhưng riêng em thì em không thích ăn hải sản mà chế biến nhiều, thích nhất là cứ luộc hay nướng, chả cần nêm nếm... Như vậy thì vị ngọt nó mới đã. Vậy nên em cũng ăn chả bao nhiêu, có hơn ký tôm, 500g mực + ít ốc á các thứ... Cũng gọi là no bụng...

Ăn xong thì mọi người cũng theo lão HDV ra bãi để chơi... Kiểu như đi cắm trại hồi trẻ ấy... Cũng gọi là náo nhiệt tưng bừng các kiểu...

Một đống lửa được đốt giữa bãi, mọi người tập trung thành vòng tròn bao xung quanh... Cứ thế là hát hò, reo vui... Chơi trò chơi các thứ...

Vui lắm ạ... Ai nói đi chơi tập thể là buồn này nọ thì xin đấm phát vào mặt ngay...

Bản thân em không thích chỗ đông người, càng không thích những hoạt động tập thể. Nhưng khi bắt buộc phải tham gia thì em thấy những hoạt động đó hay và bổ ích cho chúng ta...

Tối nay thì em bị kẹp giữa Boss và Linh, lão Kiên thì đứng gần Boss... Chơi trò chơi cứ gọi là nắm tay nhau đi vòng vòng... Coi bộ, lão Kiên phấn khích lắm, vì tối nay Boss mặc cái đầm ngắn nhìn cũng sεメy như ai... Thế là Lão Kiên cứ gọi là mê tít đi nhé, chăm sóc Boss ân cần thôi rồi nhé...

Chơi chán chê thì mới 8 giờ, nên mọi người được hoạt động tự do... Mọi người kéo nhau ngồi bên đống lửa, tâm sự linh tinh các thứ... Em cũng ngồi xuống đốt thuốc và nhìn ánh lửa bập bùng đang cháy...

Cảm giác nhìn ánh lửa cháy làm rạo rực trong em... Ngọn lửa kia cứ cháy mãi, cháy mãi... như cái tuổi xuân của em, cái ngông cuồng đang chảy trong huyết mạch...

Rồi một chút chạnh lòng vì ngọn lửa kia rồi cũng sẽ có lúc tàn... Rồi cũng phải tàn lụi theo thời gian... Rồi tuổi xuân của em sẽ trải qua như thế nào???

Nếu tàn lụi như đống lửa kia liệu nó có để lại cho đời được thứ gì không?

Đề xuất Tiên Hiệp: Vạn Tướng Chi Vương
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN