Logo
Trang chủ

Chương 710: Bảo hộ bên ta Chúc Dập (1)

Đọc to

Côn Khư tầng ba.

Trên một chiến trường rộng lớn, cách khe nứt không gian khổng lồ không xa.

Thiên Sát Chân Quân, cường giả đứng đầu Hệ Bảo An hiện tại, từng được xưng tụng là Nguyên Anh thành thật nhất, nay lại mang danh Vạn Pháp Đồ Tể. Giờ phút này, y đang kịch chiến cùng đông đảo Nguyên Anh Chân Quân của Chính Khí Minh.

Ngay vào thời khắc chiến đấu đang diễn ra kịch liệt và khốc liệt nhất, trong tầm mắt y bỗng hiện lên một đạo tin tức đến từ Từ Cực Thần Quân.

"Hiệu trưởng tìm ta?"

Thiên Sát Chân Quân biết Từ Cực Thần Quân đang giao phong cùng địch thủ Hóa Thần cảnh, mà vào thời khắc mấu chốt như vậy, Hiệu trưởng lại truyền tin cho y, ắt hẳn phải có chuyện cực kỳ trọng yếu.

Thế là, y vừa chiến vừa thoái, tranh thủ kiểm tra nội dung tin tức vừa truyền đến.

"Khiến ta đi... bảo vệ Trương Vũ?"

Thiên Sát Chân Quân đọc tin tức này, y hơi sững sờ, rồi trong lòng thở dài: "Đáng thương thay, tin tức tiền tuyến truyền đến, không hỏi chiến sự lại hỏi đệ tử. Không ngờ ta đường đường là cường giả đứng đầu Hệ Bảo An, đang trấn áp phản tặc, kịch chiến hăng say, lại bị điều đi bảo vệ một kẻ 'học sinh đời thứ hai'...

Chẳng lẽ cứ mãi gọi chúng ta là Hệ Bảo An, Hệ Bảo An... mà thật sự xem chúng ta là kẻ bảo vệ sao? Ta đã nói rồi, giờ phải đổi tên hệ đi, thành Hệ Chiến Tranh mới phải!"

Nhìn chiến tuyến khốc liệt trước mắt, y thầm nghĩ: "Không được, ta không thể cứ thế rút lui, nếu không, chiến sự bên này sẽ ra sao? Chưa thu đủ lợi tức, nhân lực, vật lực ta đã đầu tư nhiều như vậy thì tính sao? Pháp lực, Pháp bảo, Pháp hài hao tổn thì ai sẽ tính toán?"

"Thôi thì cứ coi như không nhìn thấy tin tức..."

Thân ảnh Thiên Sát Chân Quân chợt lóe, đã lại một lần nữa xông vào trận địa, khơi dậy một trận gió tanh mưa máu.

Nhưng ngay lúc đó, lại có thêm một đạo tin tức từ Từ Cực truyền đến. Rồi đạo thứ ba, đạo thứ tư... Mãi đến khi đạo tin tức thứ sáu truyền đến, Thiên Sát Chân Quân biết mình không thể giả vờ không thấy nữa.

Trong tiếng thở dài, y vừa lui lại, vừa nhìn các đối thủ dần rời xa mình, liền cảm thấy từng phần Linh tệ trong túi mình đang bay ra ngoài.

Cùng lúc ấy, y còn thấy, ngoài mình ra, càng nhiều Nguyên Anh Chân Quân khác cũng nhao nhao rời khỏi chiến trường, khiến toàn bộ chiến tuyến bắt đầu lùi lại.

Nhìn Diệu Thủ Chân Quân thuộc Hệ Y Học đang ở không xa, Thiên Sát Chân Quân không khỏi hỏi: "Chẳng lẽ các ngươi cũng đi bảo vệ..."

Diệu Thủ Chân Quân thản nhiên nói: "Đi bảo vệ Trương Vũ."

Hai người liếc nhau, trong lòng đều lóe qua một tia bất đắc dĩ.

Diệu Thủ Chân Quân nói: "Hiệu trưởng có chút... quá mức cưng chiều đệ tử."

Thiên Sát Chân Quân lại càng thẳng thắn hơn: "Cưng chiều quá mức, trường học ắt sẽ suy vong!"

Diệu Thủ Chân Quân sắc mặt đột biến, liên tục khoát tay nói: "Không nên nói bậy."

Thiên Sát Chân Quân hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ: "Trương Vũ đã tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên của Vạn Pháp? Tài nguyên của mười trường học? Còn cần ta nói nữa sao? Quan trọng là, lâu như vậy rồi, chỉ nghe nói y xung kích Nguyên Anh, tăng tiến công lực, chứ chưa từng nghe nói y có bất kỳ tạo nghệ nào trong công pháp Tiên môn."

Trên thực tế, Thiên Sát Chân Quân nghe qua về Trương Vũ, chưa từng nghe nói đối phương dành thời gian tu luyện công pháp Tiên môn, càng không thấy đối phương nghiên cứu kỹ thuật không gian, tất cả đều là hao tổn tâm cơ, tiêu hao tài nguyên để thúc đẩy tu vi của bản thân.

Ngoài ra, đối với chuyện Thanh Minh Chân Quân cướp đoạt Chứng Nhận Hóa Thần, nói Thiên Sát Chân Quân không bất mãn là điều không thể. Đặc biệt là khi y nghe nói trong quá trình Thanh Minh Chân Quân đoạt lấy Chứng Nhận Hóa Thần, Trương Vũ đã nói không ít lời hay cho Thanh Minh Chân Quân. Điều này càng khiến Thiên Sát Chân Quân cảm thấy Linh tệ của mình như ném xuống sông xuống biển.

Còn Diệu Thủ Chân Quân, y thầm nghĩ trong lòng: "Lão tiểu tử Thiên Sát này, gần đây càng lúc càng hung hăng càn quấy. Là vì trước kia bị kiềm nén quá lâu, nay một khi đắc thế liền không thể khống chế tính tình sao? Hay là do giết người quá nhiều, công pháp sát phạt ảnh hưởng đến tinh thần ngày càng lớn?"

"Tuy nhiên, cách làm của Từ Cực quả thật có chút quá đáng, Hiệu trưởng không nên làm như vậy, cách tiêu xài của Trương Vũ trong khoảng thời gian này cũng quả thật có chút khó coi..."

Tiếp tục tiến lên, Thiên Sát Chân Quân và Diệu Thủ Chân Quân liền thấy trọn vẹn mười sáu vị Nguyên Anh Chân Quân đang tiến về hướng chi viện Trương Vũ.

Nhìn cảnh này, trong lòng y càng thêm bất mãn: "Cần đến mức này sao? Bảo vệ một Trương Vũ mà cần xuất động nhiều người như chúng ta vậy sao?"

Cùng lúc ấy, hình ảnh hiện trường cũng được truyền đến, hiện lên trước mắt Thiên Sát Chân Quân, giúp y sớm nắm rõ tình hình.

Thế là, Thiên Sát Chân Quân liền phát hiện trên địa điểm mục tiêu, nguyên một tòa cao ốc đã bị bình chướng không gian bao vây. Dưới bình chướng không gian, tòa cao ốc đã dần sụp đổ, ba đại cường giả Nguyên Anh đang vây giết Trương Vũ.

Ánh mắt y quét qua ba cường giả Nguyên Anh kia, dựa vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú, y đã nhìn ra nội tình của ba người, thậm chí thuận tiện vạch ra đối sách chiến đấu.

"Phần Đạo Thải Mệnh Kinh, Lưu Kim này là phản đồ của Hệ Tài Chính thuộc Nguyên Đại học U Minh. Nguyên Anh đã tiến vào trạng thái Anh Hài, chính là thời khắc lực bộc phát mạnh nhất. Không thể chính diện liều mạng với loại người này, kéo dài thời gian chờ y đốt hết là biện pháp xử lý tốt nhất."

"Đồng Tâm Cực Lạc Kinh, phản đồ của Đại học Hợp Hoan sao? Có y ở đây, pháp lực gia tốc xói mòn, vậy thì không tốt kéo dài. Đồng Tâm Cực Lạc Kinh của tên này cùng Phần Đạo Thải Mệnh Kinh thật là tuyệt phối..."

Mà khi ánh mắt Thiên Sát Chân Quân quét đến Thái Hạo Chân Quân, nhìn thấy động tác quỳ xuống của Thái Hạo Chân Quân, trong lòng y không khỏi dâng lên một cổ ác hàn, cũng một mắt xem thấu ngụy trang của đối phương.

"Di Tông Hoán Tổ Diệu Điển... Tên này là Thái Hạo?"

"Khí thế quỳ xuống mềm mại như thế, thuần thục như vậy, dày nặng túc mục như vậy, trong Chính Khí Minh, ở trên «Di Tông Hoán Tổ Diệu Điển» có loại tu vi này chỉ có y."

Đối với Thái Hạo Chân Quân, vị phản đồ Hệ Tài Chính của Đại học U Minh này, Thiên Sát Chân Quân cũng không phải chưa từng giao thủ. Trong lòng y, Thái Hạo Chân Quân có thể nói là một trong những đối thủ mà y không muốn gặp nhất.

Rốt cuộc, dù cho bị người trọng thương, bị người phá hư Pháp bảo, Pháp hài, chỉ cần dùng tiền là được rồi. Nhưng bị Thái Hạo Chân Quân quỳ lạy một thoáng, kia thật là muốn buồn nôn một đời, buồn nôn đến giữa hai người phải chết một người mới được.

Hết lần này tới lần khác, Thái Hạo Chân Quân quỳ nhanh kinh người, có danh xưng "Thái Hạo một quỳ, lệ bất hư phát", có thể nói là khó lòng phòng bị. Thiên Sát Chân Quân đương nhiên minh bạch, điều này không chỉ là tốc độ quỳ của Thái Hạo Chân Quân rất nhanh, mà còn là người mà y chỉ quỳ khi có nắm chắc một quỳ, từ mặt bên thuyết minh ánh mắt của y rất chuẩn.

"Trương Vũ... có thể đỡ nổi y một quỳ sao?"

Thiên Sát Chân Quân thở dài: "Chỉ sợ không ngăn được... Y muốn trở thành cha nuôi của Thái Hạo Chân Quân..."

Giờ khắc này, Thiên Sát Chân Quân tựa hồ đã nhìn thấy hình ảnh Trương Vũ sau một quỳ của Thái Hạo, bị ba đại Nguyên Anh triệt để trấn áp.

Mà giờ khắc này, Thiên Sát Chân Quân cách địa điểm mục tiêu còn có một đoạn khoảng cách.

Diệu Thủ Chân Quân thúc giục một tiếng, đã lại lần nữa gia tốc: "Thiên Sát, tuyệt không thể để ba tên này chạy thoát."

Thiên Sát Chân Quân gật đầu một cái, mặc dù y bất mãn sự cưng chiều của Từ Cực đối với đệ tử, nhưng cũng minh bạch nếu như Trương Vũ bị ba tên Nguyên Anh này trọng thương thậm chí chém giết, mà bọn họ lại để ba kẻ này chạy thoát, e rằng sẽ dẫn phát bất mãn to lớn của Từ Cực Thần Quân.

Ngay lúc Thiên Sát Chân Quân mấy người hết lần này lần khác gia tốc, lại thấy trong hình ảnh hiện trường, Trương Vũ song chưởng đi qua, từng đạo ánh sáng không ngừng vặn vẹo.

Thiên Sát Chân Quân nhìn cảnh này, ánh mắt đột nhiên ngưng lại, thầm nghĩ: "Vặn vẹo không gian? Đây chẳng lẽ là... công pháp Tiên môn Chưởng Trung Côn Luân?"

Dưới cái nhìn chăm chú của Thiên Sát Chân Quân, y liền thấy Trương Vũ thân ở trung tâm chiến trường tựa như trở thành nhạc trưởng của toàn bộ chiến trường, dưới sự vây công của ba đại cường giả Nguyên Anh, không ngừng vặn vẹo không gian, không ngừng tá lực đả lực, tựa như một mảnh đá ngầm giữa trung tâm phong bạo, tùy ý gió táp mưa sa cũng sừng sững bất động.

Thiên Sát Chân Quân kinh ngạc nói: "Y vậy mà đã tu hành Chưởng Trung Côn Luân đến tình trạng như thế?"

Bên cạnh, Diệu Thủ Chân Quân cũng ngoài ý muốn nói: "Không gian co giãn thay đổi phương hướng, thay đổi thân vị, tá lực đả lực... Bất luận công kích gì muốn bắn trúng y, đều cần công kích phạm vi lớn, mà công kích phạm vi lớn liền tất nhiên hạ thấp uy lực, hết lần này tới lần khác bản thân y lại sức chịu đòn kinh người."

Thiên Sát Chân Quân tiếp lời phân tích: "Nhiều người vây công liền càng hỏng bét, từng người thế công bởi vì không gian lôi kéo mà ảnh hưởng lẫn nhau, thậm chí triệt tiêu lẫn nhau."

Y phán đoán nói: "Dựa vào toàn thân hộ thể chi pháp, lại thêm Chưởng Trung Côn Luân lôi kéo không gian, tá lực đả lực, Trương Vũ am hiểu nhất đối mặt, cũng không sợ nhất... chỉ sợ chính là nhiều người đối với y vây công."

Ngoài ra, Thiên Sát Chân Quân trong lòng càng tuôn ra một suy đoán khiến y cảm thấy khiếp sợ.

"Trương Vũ là lúc nào đem Chưởng Trung Côn Luân tu hành đến mức độ này? Loại hỏa hầu, phân tấc này trong lúc xuất thủ, còn có nắm giữ đối với không gian co giãn, vặn vẹo không gian... Quả thực tựa như là tu luyện nhiều năm vậy."

"Rốt cuộc ai đang truyền y, mà ta vẫn luôn nghe nói y không có nghiên cứu Chưởng Trung Côn Luân? Không có nghiên cứu kỹ thuật không gian?"

Ngay lúc Thiên Sát Chân Quân sắp đuổi tới cao ốc, liền có thể nhìn thấy phụ cận bình chướng không gian đã sớm bị đông đảo Nguyên Anh Chân Quân bao vây, hiển nhiên Từ Cực Thần Quân gọi đến nhân thủ không chỉ bọn họ một đám.

Đúng lúc này, ba đại Nguyên Anh trong bình chướng không gian ra vẻ muốn chạy, lại thấy Trương Vũ vậy mà trực tiếp từ trong Thái Hư Vân Tàng lấy ra Trùy Phá Giới.

Diệu Thủ Chân Quân nhìn cảnh này kinh ngạc nói: "Hiệu trưởng đem Trùy Phá Giới cũng cho Trương Vũ?"

Bên cạnh, Thiên Sát Chân Quân lại không quá mức khiếp sợ, mà là cảm thấy bản thân đã lý giải cách làm của Từ Cực Thần Quân.

"Trương Vũ... sự nắm giữ của y đối với Chưởng Trung Côn Luân, nắm giữ đối với kỹ thuật không gian... chỉ sợ siêu việt dự liệu của tất cả mọi người."

Thiên Sát Chân Quân trong lòng suy đoán: "Từ Cực Thần Quân ở trên kỹ thuật không gian đạt được thành tựu, còn có kỹ thuật mà Thái Hư Vân Tàng ẩn chứa, chỉ sợ đều không thể rời đi sự chi viện của Trương Vũ."

Giờ khắc này, Thiên Sát Chân Quân thật sâu hiểu ra vì sao Từ Cực lại chiếu cố Trương Vũ như vậy, đây đâu phải là cưng chiều đồ đệ của bản thân? Đây rõ ràng là chiếu cố tài sản quan trọng của trường học!

Cùng lúc ấy, bình chướng không gian đã bị Trùy Phá Giới trong tay Trương Vũ ầm ầm phá vỡ một lỗ lớn.

Thiên Sát Chân Quân cười gằn một tiếng, cùng chung quanh đông đảo các Nguyên Anh Chân Quân đã như hổ đói xuất lồng, liền muốn chen vào truy sát Thái Hạo Chân Quân ba người.

Nhưng ngay lúc Trương Vũ lấy ra Trùy Phá Giới, Thái Hạo Chân Quân ba người liền đã có quyết đoán.

"Bất kỳ kháng cự nào đều không có ý nghĩa, ngược lại sẽ bị đối phương bắt sống, sau cùng sống không bằng chết."

Thái Hạo Chân Quân nói: "Hai vị, chúng ta đi thôi."

Hoan Kiếp Chân Quân thở dài một tiếng, nói: "Lần này lỗ lớn."

Nhìn Hoan Kiếp Chân Quân thân thể ầm ầm nổ tung, Lưu Kim Chân Quân trong mắt lóe lên một tia không cam lòng: "Vì cái gì? Vì cái gì lần này đều sẽ thua?!"

"Ta còn có cơ hội phục sinh sao? Còn có người nguyện ý cho ta vay tiền sao?"

Nghĩ đến bản thân lại lần nữa phục sinh chỗ muốn thiếu nợ khổng lồ, thậm chí khả năng liền cơ hội thiếu nợ phục sinh đều không có, chỉ có thể dùng thân phận của hồn tu phục sinh... Lưu Kim Chân Quân liền cảm thấy một trận tuyệt vọng.

Nhưng y biết, bản thân đã không có thời gian do dự.

Thế là mang lấy tiếng rống giận dữ mãnh liệt, Lưu Kim Chân Quân kích nổ thân thể của bản thân.

Cùng lúc ấy, một bên khác Thái Hạo Chân Quân cũng đã từng tấc từng tấc nổ tung.

Ngay lập tức khi Trùy Phá Giới phát động, thân thể ba người Thái Hạo Chân Quân đã trước sau nghiền nát, trực tiếp tự bạo tự sát, không lưu cho đối phương cơ hội bắt sống bản thân.

Nương theo sự tiêu tán của thân ảnh ba người chỉ còn lại lời nói của Thái Hạo Chân Quân nhàn nhạt truyền tới: "Cha nuôi, lần tiếp theo... tế bái gặp lại."

Trương Vũ nhíu mày một cái, thầm nghĩ trong lòng: "Tên này thật mẹ nó xúi quẩy."

Khoảnh khắc tiếp theo, Thiên Sát Chân Quân đám người đã đem Trương Vũ cho đoàn đoàn bao vây.

"Bảo vệ tốt Trúc Dịch Chân Quân!" Thiên Sát Chân Quân hét lớn một tiếng, là người đầu tiên ngăn ở trước mặt Trương Vũ, đồng thời Nguyên Anh trong cơ thể bay ra, toàn trường tuần tra, giới nghiêm lên tới, cũng không biết đang cảnh giới cái gì.

Đề xuất Voz: [Sẽ review] Ê!Tao thích mày!...
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Giang Trường

Trả lời

10 giờ trước

mạch truyện đang căng. Cảm giác như đọc truyện khác vậy, chap song sư truyền đạo này tình cảm phết. Nhưng vẫn hài vc vì truyền công là chuyển nhượng cổ phần, quan hệ, cổ phiếu các thứ:))

Ẩn danh

Airsupply

Trả lời

15 giờ trước

Cấp vip với ad ơi

Ẩn danh

hùng sói chó

Trả lời

22 giờ trước

ad ơi cấp vip cho e với hóng truyện quá

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

20 giờ trước

ok r bạn

Ẩn danh

Thành An Nguyễn

Trả lời

5 ngày trước

arc này thành truyện đô thị cmnr:))

Ẩn danh

hùng sói chó

Trả lời

1 tuần trước

ựa ad ơi cấp vip cho e với hóng truyện quá

Ẩn danh

Giang Trường

Trả lời

1 tuần trước

chuyển nhầm xừ nó 20K ko ghi tên:)))) lại phải chuyển thêm 20K nữa

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tuần trước

mình cấp đủ 40 ngày rồi ạ

Ẩn danh

Thành An Nguyễn

Trả lời

1 tuần trước

Xin vip ad uiii

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tuần trước

ok

Ẩn danh

Hoa Thanh Vân

Trả lời

1 tuần trước

Cấp vip liền điiii ad

Ẩn danh

Hoa Thanh Vân

Trả lời

1 tuần trước

Hóng như nghiện

Ẩn danh

Hoa Thanh Vân

Trả lời

2 tuần trước

Quá là ok