:go: Hôm qua em hàng xóm về muộn, nôn ọe từ tầng dưới lên, rồi hú hét ầm om bất chấp đêm hôm, giọng đặc mùi phê rượu: "Chồng ơi! Trả lại đây. Trả lại đây." Không biết là trả lại cái màng trinh, trả lại đời con gái hay trả lại đứa con chưa kịp ra đời đã bị sát hại. Haiz.
Mình nhếch mép cái rồi lẩm bẩm: "Mày ngu thì ráng chịu nghe em!" :sogood:
Tầng mình là tầng chóp mái. Khỏi phải nói không gian thoáng và mát như thế nào. Trong đó, xếp sau ban công, nhà vệ sinh là chốn mát nhất. Nhà vệ sinh được thiết kế một cửa sổ chớp lật quay ra khách sạn. :sogood: Hơi hé một tí là gió mát lừ bừ. Nhưng có vẻ các thanh niên sợ trúng gió rồi chết trong lúc tắm nên lần nào mình mở ra cửa cũng bị đứa đi sau đóng vào cái rụp.
Tầng mình là tầng dân cư thưa thớt nhất. Anh hàng xóm, vợ chồng em hàng xóm với mình là hết quân số. Tổng cả chỉ có 4 mống. Trong khi từ tầng 3 tới tầng 5 chí ít cũng phải 8 người một tầng. Số lượng người thì gấp đôi gấp ba trong khi cũng chỉ có một nhà vệ sinh như tầng mình. Mà nhà vệ sinh ở mấy tầng đấy làm gì có cửa sổ thông gió ra khách sạn. :sexy:
Đấy là lý do vì sao dù chỉ có 4 người cả tầng nhưng nhà vệ sinh gần như không khi nào vắng. :nosebleed: Nhất là giờ tắm giặt cơm nước thì phải đặt thau xếp chậu mà nhận chỗ như nhà tập thể kiểu cũ. Mấy anh thợ xây tầng 5 ngoi lên, mấy bà chị tầng 4 chòi lên. Thôi thế là thôi, vòi trong vòi ngoài cứ gọi là hoạt động hết công suất (nhà vệ sinh có hai cái vòi nước, một cái ở trong, một cái ở ngoài). :gach:
Hôm nay mất nước. :sosad: Lần đầu tiên kể từ khi đến đây ở, mình cảm nhận được thế nào là sự yên tĩnh của cái nhà vệ sinh.
Phải trân trọng những giây phút quý giá như thế này, nhỉ? :gach::gach: