Logo
Trang chủ
Chương 10: Dã tính trương dương

Chương 10: Dã tính trương dương

Đọc to

Vân hải mênh mông, mịt mờ vô tận, thiên biến vạn hóa, khôn lường.

Giữa biển mây, từng tòa tiên sơn, từng ngọn đài cao lơ lửng, không sơn tịch liêu, đài cao vắng lặng, chẳng thấy tung tích Tiên Nhân.

Tô Vân đưa mắt nhìn tứ phía, hết sức cẩn trọng.

Hắn thử đưa tay hái bức họa xuống, nào ngờ bức họa trục dường như đã lạc ấn vào hư không, sừng sững bất động.

Hắn chuyển bước, định đi vòng qua, nhưng bức họa lại hoàn toàn chặn đứng đường đi, khiến hắn không cách nào tiếp cận được Khúc Bá.

Bức họa này, tựa một bức tường vô hình chắn ngang.

Tô Vân nhíu mày. Đúng lúc này, khóe mắt hắn thoáng thấy có vật gì đó bay xuyên qua tầng mây, mơ hồ tựa một luồng lưu quang.

Hai mắt hắn lại bắt đầu âm ỉ đau nhói.

"Không sai, là thanh kiếm đó!"

Tô Vân tâm thần đại loạn. Là thanh kiếm đã khiến hắn mù lòa.

Hắn không thấy rõ hình dạng của luồng sáng, nhưng cơn đau nhói truyền đến từ hai mắt khiến hắn tuyệt đối không thể nhận lầm!

Thanh kiếm năm đó bay ra từ thiên môn, phóng về phía Thiên Môn trấn, nay lại xuất hiện!

Trán Tô Vân rịn ra mồ hôi lạnh, không chút do dự, hắn lập tức xoay người chạy về phía thiên môn. Cùng lúc đó, tiếng kiếm rít kỳ dị lại vang lên bên tai!

"Thả phù thiên địa vi lô hề, tạo hóa vi công; âm dương vi thán hề, vạn vật vi đồng! Hợp tán chi chúng hề, an hữu thường tắc!"

Tô Vân thầm niệm khẩu quyết Hồng Lô Thiện Biến Dưỡng Khí Thiên, sải bước lao đi, mỗi bước một nặng nề hơn, sải chân một rộng lớn hơn.

Trên đường phi nước đại, hắn thôi động công pháp Hồng Lô Thiện Biến, trái tim tựa một hồng lô cường đại, Âm Dương chi khí hóa thành than lửa, nhóm lên lò luyện!

Huyết dịch của hắn như dung dịch đồng nóng chảy, cuồn cuộn lưu chuyển trong cơ thể, phát ra âm thanh dòng chảy sôi trào!

Hồng Lô Thiện Biến, tạo hóa vi công, khiến lực lượng của hắn bạo phát ngay tức khắc.

Cùng lúc lực lượng bộc phát, nguyên khí mênh mông trong lồng ngực hắn bắt đầu sục sôi, tựa sóng lớn quay cuồng va đập trăm ngàn lần, cuối cùng hóa thành tiếng lôi âm trầm hùng mà vang dội đầu tiên!

Ngạc Long Ngâm!

Kình lực của hắn tựa một con Ngạc Long, từ vĩ cốt dâng lên, men theo cột sống, xuyên qua ba mươi ba đốt xương sống. Khi chạy, sống lưng hắn uốn lượn, như thể có Ngạc Long đang du tẩu giữa vùng sông cong nước lượn!

Hai chân hắn phảng phất mọc ra lợi trảo của Ngạc Long, mỗi bước chân rơi xuống là lợi trảo ghìm chặt mặt cầu, một cú bật người đã vọt xa hơn trượng.

Tiếng kiếm rít ngày một gần, mà khoảng cách giữa Tô Vân với cây cầu gãy và thiên môn cũng ngày một ngắn lại!

Bá ——

Luồng quang mang sáng chói vô ngần truyền đến, Tiên Kiếm bay ra khỏi tầng mây, kiếm quang chiếu rọi thế gian. Kiếm quang ấy tuy rực rỡ, nhưng trong tầm mắt Tô Vân lại là một màu đen kịt.

Dưới kiếm quang bực này, hắn không nhìn thấy bất cứ thứ gì.

Giống hệt như sáu năm trước, hắn chỉ là một kẻ mù lòa.

Sắc mặt Tô Vân vẫn như thường, hắn vẫn co chân phóng đi như bay. Trên đỉnh đầu, hoàng chung xoay tròn không nhanh không chậm, không chút hỗn loạn.

Cùng lúc hoàng chung xoay tròn, đầu óc hắn cũng đang tính nhẩm tốc độ và phương vị của bản thân, từ đó xác định mình đã đi tới đâu, còn cách chỗ gãy của cầu đá bao xa.

Mỗi một giây, thậm chí trong mỗi một hốt, tính toán của hắn đều chuẩn xác vô bì!

"Sáu năm, trong sáu năm qua, ta đã quen với bóng tối!"

Tô Vân bước ra một bước cuối cùng, hoàn toàn đạp lên mép cầu gãy, rồi bật người nhảy lên, tựa Ngạc Long từ trong đại uyên sâu thẳm lao ra vồ mồi!

Khí thế của hắn hung ác vô song, tràn ngập vẻ Man Hoang, trương dương và dã tính nguyên thủy!

Cừu Thủy Kính nhìn người cực chuẩn, hắn đã không nói sai, trên người Tô Vân quả thực ẩn giấu một luồng dã tính đáng sợ, một luồng dã tính khó bề thuần hóa!

Luồng dã tính này ngày thường ẩn dưới vẻ ngoài nhu nhược của thiếu niên, nhưng vào thời khắc sinh tử tồn vong, nó liền triệt để bạo phát!

"A a a cô —— "

Tô Vân lơ lửng giữa không trung, lồng ngực phập phồng kịch liệt, trong miệng thổ nạp lôi âm, thân thể lại phảng phất Ngạc Long xuất thủy, thuế biến, hóa thành Giao Long, bay lượn trên trời cao, tắm mình trong lôi kiếp!

Thân pháp hắn biến hóa, hai tay đan xen vươn về phía trước, mạnh mẽ chụp xuống, tựa như Ngạc Long há to miệng máu nuốt chửng con mồi. Đồng thời, thân hình hắn gào thét xoay cuồng, vào thời điểm kình lực sắp sửa cạn kiệt, hắn lại tiến thêm một bước, xông vào thiên môn!

Ngạc Long Xuất Uyên, Ngạc Long Phiên Cổn, hai chiêu này được thi triển một mạch mà thành!

Phía sau hắn, Tiên Kiếm gào thét lao tới dọc theo mặt cầu, ngay lúc thân ảnh hắn biến mất vào thiên môn, thanh kiếm bá một tiếng đâm thẳng vào trong.

Cùng lúc đó, thiên môn biến mất!

Tiên Kiếm đâm vào khoảng không.

Tô Vân xuyên qua thiên môn, cảm giác rơi xuống mãnh liệt và mất trọng lượng truyền đến, rồi đột nhiên mắt tối sầm lại, tính linh quay về thân xác.

Hắn vẫn ngồi nguyên tại chỗ tu luyện Hồng Lô Thiện Biến, chưa từng rời đi.

Ánh dương ấm áp đã lên cao ba sào, Tô Vân cảm nhận được nắng mai ấm áp cùng làn gió biển mơn man. Nhịp tim hỗn loạn cũng dần bình ổn trở lại.

"Thế giới kia, thật giống một giấc mộng."

Thiếu niên đứng dậy, hai mắt vẫn không thể nhìn thấy vật gì, nhưng trên mặt lại nở một nụ cười.

"Tựa như một giấc mộng ẩn trong đôi mắt ta. Nhưng nó là thật."

Hắn thôi động Hồng Lô Thiện Biến, nhóm lên hồng lô thiên địa trong cơ thể, huyết dịch vận hành, nặng nề như nước đồng sắt nóng chảy, khí huyết lưu chuyển đến khắp toàn thân.

"A a a cô!"

Trong cơ thể hắn truyền ra tiếng long ngâm của bốn loại lôi âm hòa quyện, Tô Vân di chuyển bước chân, khí huyết sôi trào, tựa một con Ngạc Long hình người tấn công ra ngoài!

Giờ khắc này, Hoa Hồ cùng ba con tiểu hồ ly khác không khỏi lông mao dựng đứng. Cảm giác mà Tô Vân mang lại cho chúng phảng phất như một con Ngạc Long từ trong đại uyên xông ra, thuế biến, hóa thành Giao Long hung ác!

Hô ——

Đùi phải Tô Vân quét ngược về sau, đánh vào không khí phát ra tiếng rung ông ông. Bốn con hồ ly trong thoáng chốc phảng phất nhìn thấy một con Giao Long thân hình cuồn cuộn cơ bắp, đang vung mạnh cái đuôi.

Trên đùi phải Tô Vân, nguyên khí tràn ngập trong máu, khí huyết bành trướng, trên chân vậy mà mơ hồ có thể thấy được những lớp vảy rồng lân tuân dữ tợn!

Đó là do khí và huyết hóa thành, tràn ngập trong đùi phải, khiến cho một cú quét này của hắn uy lực tăng lên đến cực hạn!

Ngay sau đó, các chiêu thức Long Du Khúc Chiểu, Long Chiến Vu Dã, Ngạc Long Phiên Cổn lần lượt hiện ra trên người hắn. Hoa Hồ và ba con hồ ly chỉ cảm thấy một con Giao Long hung ác đang vươn duỗi thân mình, triển khai bộ pháp mạnh mẽ du tẩu quanh chúng. Trước người sau lưng, trái phải của chúng, đều là thân ảnh của con Giao Long kia.

Chúng dường như đã bị Ác Giao vây khốn!

Bỗng nhiên, dị tượng biến mất.

Tô Vân trở lại nguyên vị, hai chân dang rộng bằng vai, thân hình thẳng tắp, hai tay ôm vòng trước ngực rồi chậm rãi ấn xuống.

Bàn tay hắn đang ấn xuống, nhưng nguyên khí trong cơ thể sau khi chìm vào đan điền lại men theo cột sống đi lên.

Đùng, đùng, đùng!

Nguyên khí của hắn xung khai các khớp thịt giữa cột sống, tựa một con Ngạc Long bò ngược lên sống lưng, một mạch leo đến cổ, đến sau gáy hắn.

Khi luồng nguyên khí này vọt tới Ngọc Chẩm cốt, khí huyết vận hành đến phần lưng, hoàn toàn hình thành long văn trên da thịt, tựa như một hình xăm rồng sau lưng.

Bốn con tiểu hồ ly há to miệng. Chúng không nhìn thấy long văn trên người Tô Vân, nhưng lại thấy được vuốt rồng từ trong tay áo hắn thò ra, tương hợp với bàn tay hắn.

"Khí huyết hiện hình!"

Hoa Hồ trong lòng chấn động. Chiêu Ngạc Long Tại Tích này đã bị Tô Vân luyện đến cảnh giới hiện hình trong một thời gian ngắn!

Cừu Thủy Kính tuy không giảng giải toàn bộ bí quyết của hạ thiên Ngạc Long Ngâm trong Hồng Lô Thiện Biến Dưỡng Khí Thiên cho chúng, nhưng cũng đã giảng sơ lược một chút kiến thức.

Ngạc Long Ngâm tổng cộng có ba tầng thành tựu. Tầng thứ nhất là tu thành Ngạc Long lôi âm, nguyên khí và huyết dịch lưu động, làm lồng ngực phồng lên phát ra lôi âm.

Tầng thứ hai chính là hiện hình, nơi nào nguyên khí và huyết dịch chảy qua sẽ hình thành long văn. Sau khi khí huyết tiêu tán, long văn cũng sẽ biến mất.

Tầng thành tựu thứ ba là hiển hóa.

Đó là khi khí huyết cường đại đến một trình độ nhất định, chỉ dựa vào khí huyết liền có thể hình thành dị tượng Ngạc Long sau lưng hoặc trên thân thể!

Hoa Hồ trong lòng phiền muộn, Tô Vân rõ ràng ngay cả đệ nhất trọng của Hồng Lô Thiện Biến Dưỡng Khí Thiên còn chưa luyện thành, sao lại có thể lập tức luyện thành hạ thiên Ngạc Long Ngâm, hơn nữa còn đạt đến tầng thành tựu thứ hai?

Tu thành tầng thứ nhất đã không dễ dàng, cần tư chất và ngộ tính rất cao. Hoa Hồ cũng chỉ vừa mới bước vào tầng thành tựu này, còn chưa tu luyện tới đỉnh phong.

Hắn ước tính mình cần mấy tháng khổ luyện nữa mới có thể đạt tới đỉnh phong.

Mà tu thành tầng thứ hai lại càng khó khăn hơn. Khí huyết hiện hình, quan trọng nhất chính là khí huyết, cần phải khí phong huyết thịnh!

Điều này đòi hỏi phải không ngừng tu luyện thượng thiên của Hồng Lô Thiện Biến để lớn mạnh khí huyết. Thông thường mà nói, cần phải tu luyện Hồng Lô Thiện Biến đến đệ tam trọng mới có thể làm được bước này!

Tô Vân vốn ngay cả đệ nhất trọng của Hồng Lô Thiện Biến còn chưa tu thành, vì sao hiện tại có thể đạt thành tầng thứ hai của Ngạc Long Ngâm?

Hoa Hồ hoàn toàn không hiểu.

Khí huyết trong cơ thể Tô Vân chậm rãi bình ổn trở lại, long văn sau lưng cũng dần nhạt đi rồi biến mất.

Thiếu niên nín thở ngưng thần, thầm nghĩ: "Ngạc Long Ngâm được thể hiện trong bức họa kia quả thực mạnh mẽ hơn rất nhiều! Trải nghiệm của ta ở thế giới khác là thật. Ta muốn một lần nữa tiến vào nơi đó, chỉ cần lại thôi động lạc ấn của tám bức Triều Thiên Khuyết. Nhưng mà, nơi đó vô cùng hung hiểm."

Sắc mặt hắn ngưng trọng.

Tiến vào thế giới kỳ diệu kia thông qua thiên môn, chỉ một chút không cẩn thận là có thể sẽ táng thân dưới thanh Tiên Kiếm đó, cực kỳ hung hiểm!

Nhưng...

"Đáng giá mạo hiểm!" Tô Vân thầm nhủ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Nữ Tần: Chậm Rãi Tiên Đồ
Quay lại truyện Lâm Uyên Hành
BÌNH LUẬN