Luân Hồi Thánh Vương trong lòng giật thót, sau lưng hiện ra vô số lát cắt luân hồi. Trong mỗi lát cắt, vô số bản thể của hắn đang cấp tốc né tránh, hòng thoát khỏi một chỉ này của Tô Vân!
Đây chính là ảo diệu của Luân Hồi đại đạo. Trong nháy mắt, hắn trải qua vô số lần luân hồi để tìm ra đối sách tối ưu cho một chỉ này của Tô Vân! Tương tự, hắn cũng có thể tìm ra sơ hở trong công pháp thần thông của đối thủ chỉ trong chớp mắt, từ đó khắc chế một cách hoàn hảo!
Ấy thế mà, Luân Hồi Thánh Vương chợt nhận ra, đối mặt với một chỉ này của Tô Vân, hắn lại chẳng tìm được bất kỳ đối sách tối ưu nào cả! Bất kể hắn ứng phó ra sao, vận mệnh của hắn cũng chỉ có một, đó là bị một chỉ này của Tô Vân xuyên thủng!
"Đã vậy, ta sẽ tìm ra phương thức phản kích tốt nhất sau khi hứng trọn một đòn này!"
Luân Hồi Thánh Vương không chút do dự. Chỉ nghe một tiếng "phốc", ngón tay của Tô Vân đã xuyên thủng đầu hắn. Gáy của Luân Hồi Thánh Vương nổ tung, óc văng ra từ phía sau.
Cùng lúc đó, Ai Đế lăng cũng nổ tung, một cột sáng rực rỡ không gì sánh được xuyên thủng bầu trời, thẳng lên thiên ngoại, trong khoảnh khắc vượt qua vô số Ngân Hà, chiếu rọi khắp Đệ Thất Tiên Giới!
Đây chính là uy năng huy hoàng ẩn chứa trong một chỉ của Tô Vân!
Luân Hồi Thánh Vương mọc ra một cái đầu khác, vẻ mặt khi thì buồn bã, khi thì giận dữ.
Mỗi cái đầu của hắn đại biểu cho một vòng luân hồi khác nhau. Nếu ở hình thái hoàn chỉnh, hắn sẽ có ba mươi hai đầu, ba mươi sáu tay, chỉ là khi còn chưa chào đời đã bị người ta một đao chém làm đôi.
Luân Hồi đại đạo của hắn có thể đảm bảo cho dù hắn bị chém đầu cũng có thể dễ dàng hồi phục. Thế nhưng, một chỉ này của Tô Vân xuyên qua đầu lại khiến hắn cảm thấy một đoạn Luân Hồi đại đạo của mình đã trực tiếp tan biến, không cách nào phục hồi!
Phía sau hắn hiện lên vô số cảnh tượng luân hồi, chính là tình cảnh hắn quyết chiến với Tô Vân. Trong vô vàn vòng luân hồi đó, hắn tìm cách phản kích sau khi hứng chịu một chỉ của Tô Vân, để tranh thủ ưu thế lớn nhất cho mình!
Những trận chiến khác nhau lướt qua như chớp, Luân Hồi Thánh Vương rốt cuộc cũng tìm được đối sách tối ưu. Trong một lần luân hồi, hắn đã trực tiếp giết chết Tô Vân ngay tại trong quan tài!
Ngay khi hắn định ra tay theo đúng lần luân hồi đó, hắn lại kinh hãi phát hiện pháp lực của Tô Vân hùng hồn không gì sánh được, trực tiếp nghiền ép thần thông của hắn, nghiền ép cả Luân Hồi đại đạo của hắn!
"Rắc!"
Một cánh tay của hắn bị bẻ gãy, bị xé toạc xuống một cách tàn nhẫn!
Hắn ra tay dựa theo kinh nghiệm trong luân hồi, cố nhiên có thể đánh trúng Tô Vân, nhưng tuyệt đối không thể đạt tới hiệu quả giết chết đối phương, ngược lại còn bị Tô Vân giết chết ngay tại trong quan tài!
Mười bốn cái đầu của Luân Hồi Thánh Vương cùng thổ huyết. Lần trước quyết chiến với Tô Vân, Tô Vân đã dùng Hồng Mông Chung chấn vỡ một cái đầu của hắn, Luân Hồi Thánh Vương dù thần thông quảng đại cũng không cách nào phục hồi được cái đầu đó.
Lần này, Tô Vân lại dùng một chỉ ám toán, đánh cho một cái đầu khác của hắn thủng một lỗ từ trước ra sau, thành ra hắn chỉ còn lại mười bốn cái đầu.
"Tô Vân, ngươi đang ép ta hủy diệt toàn bộ Đế Đình!"
Luân Hồi Thánh Vương gầm lên một tiếng giận dữ, tiếng chuông vừa vang lên, toàn bộ Ai Đế lăng lập tức sụp đổ tan tành, hóa thành Hỗn Độn!
Tiếng chuông ấy phát ra từ sáu chiếc Hỗn Độn Chung treo lơ lửng bên hông hắn. Luân Hồi Thánh Vương liên tiếp chịu thiệt hai chiêu, bị hủy một đầu một tay, giận không thể nuốt, lập tức thúc giục sáu chiếc Hỗn Độn Chung, muốn chấn vỡ toàn bộ Đế Đình, thậm chí là cả đại lục chính của Đệ Thất Tiên Giới, biến tất cả thành Hỗn Độn!
Thế nhưng, sau khi tiếng chuông chấn vỡ Ai Đế lăng, Luân Hồi Thánh Vương lại phát hiện mình không còn ở Đệ Thất Tiên Giới nữa, mà đã đi tới Thái Cổ cấm khu bên ngoài Tiên Đạo vũ trụ!
Lúc này, một người ngồi trong quan tài, một kẻ đứng ngoài quan tài, cả hai đang trôi nổi trên Thần Thông Hải.
Cách đó không xa chính là Luân Hồi Hoàn của Đế Hỗn Độn.
Hiển nhiên, Tô Vân đã dùng pháp lực không thể tưởng tượng nổi để trực tiếp di dời thời không, mang cả Ai Đế lăng đến nơi này!
Tiếng chuông chấn động khiến mặt biển vô ngần của Thần Thông Hải nổ tung. Nhưng Thần Thông Hải không hề hóa thành Hỗn Độn, ngược lại, vô số thần thông từ trong biển bay ra, xung kích uy năng của sáu chiếc Hỗn Độn Chung, khiến khí tức của Luân Hồi Thánh Vương trở nên hỗn loạn, khó mà ổn định được Hỗn Độn Chung!
Thần thông hóa từ nước biển đã khiến cho mặt biển của Thần Thông Hải hạ xuống hơn mười dặm!
Hỗn Độn Hải này là do tất cả Đạo Quân và Chí Nhân của Đạo Quân điện trong vũ trụ cổ lão trước Tiên Đạo vũ trụ, vào thời khắc vũ trụ diệt vong, đã đem toàn bộ đạo pháp thần thông cả đời hóa thành biển cả để chống lại sự nghiền ép của Hỗn Độn Hải.
Hỗn Độn Chung cố nhiên cường đại, ngay cả Tô Vân cũng vô cùng kiêng kị, nhưng khi đối mặt với Thần Thông Hải có thể chống lại cả Hỗn Độn Hải, nó vẫn có chút lực bất tòng tâm.
Vô số thần thông từ mặt biển bay lên, đánh cho sáu chiếc Hỗn Độn Chung bay càng lúc càng cao, uy năng không cách nào giáng xuống được!
"Thánh Vương, lần trước ngươi mượn Hỗn Độn Hải để khắc chế Hồng Mông Liên và Hồng Mông Chung của ta, bây giờ ta mượn Thần Thông Hải để khắc chế Hỗn Độn Chung của ngươi. Chiêu này thế nào?"
Tô Vân từ trong quan tài đứng dậy, vừa bước ra khỏi đó, đột nhiên một đạo Luân Hồi Hoàn cắt tới, xuyên qua cơ thể hắn.
Vô số bóng hình Tô Vân từ trong cơ thể hắn bay ra, kéo dài theo đạo Luân Hồi Hoàn đến một nơi cực xa, sắp sửa hình thành một vòng luân hồi!
Thế nhưng Tô Vân chỉ mỉm cười, tất cả bóng hình bay ra từ cơ thể hắn đều biến mất. Hắn cười nói: "Thánh Vương, ngươi không phát hiện ra sao? Những phong ấn lần trước ngươi gây ra cho ta đã hoàn toàn biến mất rồi. Luân Hồi thần thông của ngươi không còn trấn áp được ta, cũng không còn khóa lại được ta nữa."
Luân Hồi Thánh Vương kêu lên một tiếng đau đớn, trái tim ngày một trĩu nặng.
Hắn phát hiện thần thông vốn dùng để phong ấn nhục thân, tính linh và Nguyên Thần của Tô Vân quả thực đã biến mất sạch sẽ, không còn một chút nào!
Điều này cho hắn một dự cảm cực kỳ chẳng lành.
Lúc trước, Tô Vân chỉ có thể đột phá một nửa phong ấn của hắn, nhiều nhất là giải thoát được một nửa tu vi pháp lực, nửa còn lại vẫn nằm trong phong ấn luân hồi.
Hơn nữa, Tô Vân cũng không phải phá giải thần thông của hắn, mà là một nửa tu vi pháp lực cùng đại đạo của Tô Vân đã nhảy ra khỏi luân hồi, không còn nằm trong phạm vi trấn áp của thần thông.
Bây giờ, Tô Vân đã hoàn toàn thoát khỏi sự trấn áp của hắn, điều này có nghĩa là Hồng Mông của Tô Vân đã hoàn toàn không còn nằm trong Luân Hồi đại đạo nữa!
"Thánh Vương, nếu ngươi cẩn thận quan sát, hẳn sẽ phát hiện ra Hồng Mông của ta không những không nằm trong luân hồi, mà luân hồi còn nằm trong Hồng Mông."
Phía sau Tô Vân, Luân Hồi đạo cảnh trong bát trọng Tiên Thiên đạo cảnh thình lình xuất hiện. Hơn nữa, Luân Hồi đạo cảnh của Tô Vân rõ ràng đã là đạo cảnh bát trọng thiên, chỉ còn cách đạo cảnh cửu trọng thiên một bước chân!
Đa phần các đạo cảnh khác của Tô Vân mới ở lục trọng thiên, chỉ có số ít như Kiếm Đạo mới tu thành cửu trọng thiên.
Sở dĩ hắn có tạo nghệ cao thâm trên Luân Hồi đạo cảnh như vậy, chính là vì bị Luân Hồi Thánh Vương phong ấn, khiến hắn không thể không dốc lòng nghiên cứu Luân Hồi đại đạo!
Lúc trước, khi ở trong Hữu Tự Luân Hồi, Tô Vân phát hiện mình trước sau đều không thể chiến thắng Luân Hồi Thánh Vương, thế là liền chuyển sang nghiên cứu Luân Hồi đại đạo, từ đó mới có được thành tựu này!
Hắn tiện tay công kích, mỗi một đòn uy năng đều khiến Luân Hồi Thánh Vương khó lòng chống đỡ. Mặc cho Luân Hồi Thánh Vương điên cuồng thôi diễn nhờ vào luân hồi, cũng không cách nào bù đắp được chênh lệch về tu vi.
Tu vi của Tô Vân thực sự quá mức hùng hồn. Hồng Mông của hắn bao gồm trăm vạn đại đạo, mỗi một loại đại đạo đều đạt tiêu chuẩn đạo cảnh lục trọng thiên, tương đương với pháp lực của mấy triệu Thiên Quân trong Tiên Đạo vũ trụ cộng lại!
Toàn bộ tám đại Tiên giới cộng lại cũng không có nhiều Thiên Quân như thế!
Pháp lực bàng bạc như vậy, dễ dàng nghiền ép Luân Hồi Thánh Vương!
"Rắc!"
Luân Hồi Thánh Vương lại bị chém đứt một cánh tay, ngay sau đó lại một cái đầu nữa nổ tung, tu vi cũng theo đó mà tụt dốc không phanh. Trong lòng hắn không khỏi kinh hãi.
Thế nhưng sáu chiếc Hỗn Độn Chung kia từ đầu đến cuối vẫn bị uy năng của Thần Thông Hải ngăn trở, không cách nào giáng xuống, khiến hắn không thể mượn uy lực của Hỗn Độn Chung để oanh sát Tô Vân.
Cứ kéo dài tình thế này, hắn sẽ bại vong càng nhanh!
Đến khi hắn chỉ còn lại một cái đầu và hai cánh tay, Tô Vân thoáng do dự, nhớ tới việc Đế Hỗn Độn đã từng cầu tình cho Luân Hồi Thánh Vương, thầm nghĩ: "Luân Hồi Thánh Vương dù sao cũng có công đức khai thiên..."
Hắn vừa nghĩ đến đây, đã thấy cái đầu còn lại của Luân Hồi Thánh Vương lại đâm thẳng vào thần thông Hồng Mông Chung của hắn. Tiếng chuông vừa vang lên, đầu liền nổ tung, chết không nhắm mắt!
Tô Vân kinh ngạc vô cùng. Hắn không có ý định giết Luân Hồi Thánh Vương, vậy mà Luân Hồi Thánh Vương lại tự đâm đầu vào thần thông của hắn mà chết, đây là đạo lý gì?
Đột nhiên, sắc mặt hắn biến đổi: "Không ổn!"
Hắn vội vàng bay vút lên, xông ra khỏi Thần Thông Hải, phóng về phía Hỗn Độn Hải ở thiên ngoại!
Trên Hỗn Độn Hải, một đóa hoa sen khổng lồ cắm rễ giữa biển cả, mặc cho cuồng phong gào thét, sóng dữ không ngừng, cũng không thể lay động được cây hoa sen này mảy may!
Cây hoa sen này chính là Tiên Thiên linh căn – Hồng Mông Liên – do Tô Vân tạo ra khi khai mở vũ trụ ở tương lai thế!
Giờ phút này, Hồng Mông Liên cắm rễ trong Hỗn Độn Hải, tỏa ra sắc màu lộng lẫy dị thường, càng thêm tươi tốt, quang hoa chiếu rọi khắp Tiên Đạo vũ trụ. Cánh hoa sen bao trùm toàn bộ Tiên Đạo vũ trụ, thậm chí cả Thái Cổ cấm khu nơi Tô Vân đang đứng cũng nằm gọn trong nhụy hoa!
Tô Vân giận không thể át, tăng tốc phóng về phía đóa Hồng Mông Liên.
Nhưng đúng lúc này, Hồng Mông Liên khẽ rung lên, linh quang hoa mỹ bay đi bốn phương tám hướng, quét sạch cả Tiên Đạo vũ trụ và Thái Cổ cấm khu theo bốn phía Hỗn Độn Hải!
Tô Vân bị quang mang của Hồng Mông Liên đánh tới, vội đưa hai tay lên đỡ trước người.
"Ong ——"
Sau một rung động rất nhỏ, tất cả quay trở lại khoảnh khắc ban đầu, khi Luân Hồi Thánh Vương đứng dậy, chuẩn bị đến Đế Đình gặp Tô Vân lần cuối.
Chỉ là lần này có khác với lần trước. Lần trước, Luân Hồi Thánh Vương cắm Hồng Mông Liên vào Hỗn Độn Hải rồi liền đứng dậy rời đi. Còn lần này, Luân Hồi Thánh Vương lại ngẩng đầu nhìn về phía gốc Hồng Mông Liên, trên mặt lộ ra một nụ cười kỳ dị.
"Tô đạo hữu, ngươi không ngờ ta lại dùng thủ đoạn của ngươi để đối phó ngươi chứ?"
Luân Hồi Thánh Vương cất tiếng cười ha hả: "May mà ta sinh tính cẩn thận, sau khi có được Hồng Mông Liên liền nghiên cứu cách sử dụng nó, nếu không thật đã chôn thây trong tay ngươi rồi. Ngươi thật sự vượt xa dự liệu của ta. Tuy ta không biết ngươi làm cách nào thoát ra khỏi kết cục chắc chắn phải chết, nhưng lần này, ta sẽ dùng Hồng Mông Liên để hiểu rõ hết thảy đạo pháp thần thông của ngươi, rồi tiễn ngươi lên đường!"
Hắn xoay người, bay về phía Đệ Thất Tiên Giới.
Trong Đệ Thất Tiên Giới, U Triều Sinh vẫn đang giết Đế Hốt, còn Đế Hốt vẫn không ngừng phục sinh từ trong Luân Hồi Phi Hoàn.
Luân Hồi Thánh Vương nhìn từ xa, trong mắt sát cơ đại tác: "U Triều Sinh này những năm qua trộm lấy Tiên Thiên Nhất Khí của Đế Hốt, tự cho là đắc kế, lại không ngờ rằng ta đều nhìn thấu cả. Nhất định là Tô Vân đã giúp hắn một tay, mới khiến hắn chặt đứt được phi hoàn của ta! Lần này, không thể để hắn sống sót thoát khỏi tay ta được!"
Hắn vừa bay vào Đệ Thất Tiên Giới, đột nhiên lòng có cảm giác, bèn ngẩng đầu nhìn lên, không khỏi hãi nhiên!
Bên ngoài Đệ Thất Tiên Giới, Tô Vân đang bay về phía Hỗn Độn Hải, đưa tay ra định hái Hồng Mông Liên!
Mười lăm con mắt trên các đầu của Luân Hồi Thánh Vương suýt nữa thì lọt cả ra ngoài: "Hữu Tự Luân Hồi do ta thiết lập, sau khi ta chết sẽ mang theo ký ức trong luân hồi mà phục sinh. Tại sao hắn cũng mang theo ký ức trong luân hồi?"
Hắn không còn hơi sức đâu mà để ý đến U Triều Sinh, vội vàng bay ra khỏi Đệ Thất Tiên Giới, thẳng tiến Hỗn Độn Hải, hòng đoạt lấy Hồng Mông Liên trước Tô Vân!
Nhưng Tô Vân đã xuất phát trước hắn một bước, tu vi và đạo hạnh đều hơn hắn một bậc, làm sao cho hắn cơ hội này?
Luân Hồi Thánh Vương còn chưa bay tới, đã thấy Tô Vân trực tiếp phá vỡ đạo pháp hộ chủ của Hồng Mông Liên, nhổ bật gốc cây hoa sen này khỏi Hỗn Độn Hải!
"Thánh Vương, ta đã nói với ngươi rồi mà?"
Tô Vân xoay người lại, đưa lưng về phía Hỗn Độn Hải, khí tức kinh hoàng ép xuống: "Ta đã nhảy ra khỏi luân hồi. Ngươi dùng Hữu Tự Luân Hồi để đùa giỡn với ta, làm được sao?"
Đề xuất Voz: Nếu anh nói rằng anh yêu em