Kế đó là nàng đứng dậy đi ra thu dọn thìa bát để bưng đi thì tôi chợt lên tiếng:
- Cho tớ hỏi cậu một câu được không?
- Tất nhiên là được rồi. - Cũng giống như tôi lành vết thương nhanh, nàng cũng không mất quá nhiều thời gian để vui vẻ trở lại.
- Ừm... thì câu này nó... hơi tế nhị một chút...
- Ui giào ôi. Ngại ngần gì? - Nàng cười tươi.
- Tạ... Tại sao khi... khi mà cậu biết... biết tớ thích Yến... lại hết lòng giúp đỡ tớ?
Nụ cười trên môi nàng vụt tắt, thoáng thấy vẻ bối rối trên đôi mắt ấy. Nhưng chỉ đôi, ba giây là Ngọc Mai liền tươi tỉnh trở lại.
- Tớ nói rồi mà. Có rất nhiều cách để yêu một người, không nhất thiết là cứ phải gắn chặt mình với cuộc đời của họ. Huống chi tớ cũng đã quen việc đứng sau trông theo một người rồi.
Tôi lặng mình trước câu triết lý ấy. Phần nào cảm giác được không khí nặng nề đang dần bao phủ. Nên liền lảng ngay sang chủ đề khác.
- Mấy hôm nay trên lớp có gì mới không cậu?
- Không... à có, dạo này ông Trường có tình cảm với một bạn gái lớp bên cạnh, nên cả ngày bị bọn nó trêu suốt.
- Thằng ấy mà cũng dám tán gái cơ á?
- Ầy, tấn công dồn dập phết đệ.
- Bình thường cạy chẳng được mồm mà cũng kinh phết nhỉ.
- Cậu thì khác gì. - Nàng bĩu môi cười - Dưới cái bàn xóm dưới ấy ngoài ông Huy ra thì cậu, Trường, Cường, toàn mấy ông tự kỷ cả.
- Haha...
"Cốc cốc..."
Cả hai đứa nhìn ra, Hoàng Yến xách theo túi hoa quả. Gõ nhẹ tay vào cánh cửa đã mở sẵn.
- Xin chào. - Nàng đưa hai ngón tay hình chữ "V" về phía bọn tôi - Tớ vào được không?
- Gớm. - Ngọc Mai đứng dậy ra kéo tay nàng vào - Cậu cứ đùa. Vào đây chơi.
Đặt túi hoa quả lên trên mặt bàn, nàng ngồi xuống ngay bên cạnh Ngọc Mai.
- Cậu ăn đi cho lại sức này.
- Yến đã mất công đến đây rồi, lại còn mang theo chi nhữa cho mệt.
- Có sao đâu. Cũng tiện đường mà. Mà hai cậu đang nói chuyện gì nghe rôm rả thế?
- À. - Ngọc Mai cười - Đang nói chuyện về ông Trường đang thích cái gái lớp bên cạnh.
- Bạn Mai ở A10 đấy đúng không?
Ngọc Mai ngạc nhiên:
- Ơ sao Yến biết?
- Hì. Gần bàn có cậu Sơn cùng làng với Trường hay tám vụ này với Yến lớp mình năm ngoái lắm.
- Ơ, Yến nào nhể? - Tôi đăm chiêu.
- Quên à? - Ngọc Mai nhắc - Lớp mình năm ngoái có ba Yến mà.
- Tớ này, Yến bí thư này, với một bạn nữa tên Yến giữa năm mới chuyển từ Đồng Đậu sang ấy.
- Ừ nhỉ. - Tôi cố nhớ lại - Vậy sao đầu năm cậu bảo có mỗi cậu với Linh thôi?
- Hì hì. - Nàng chun mũi - Tại không chơi cùng nên không để ý thấy.
- Ô chết, quên mất. - Ngọc Mai bật dậy khỏi giường - Yến ngồi đây chơi nhá, tớ xuống rửa cái bát tô này đã. Không để tí nó khô cóc rồi thì lại mất công ngâm.
- Thôi cậu để đấy tớ đi cho. - Hoàng Yến chống tay vào thành giường đứng dậy.
Tùng Nguyễn Thanh
Trả lời5 tháng trước
Đang hay thì lại drop hic
Quangluyt Caotran
Trả lời6 tháng trước
Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà