Logo
Trang chủ

Chương 120

Đọc to

Nghe bác ấy bảo tôi mới thấy nhột nhột, ấm ấm dưới cẳng chân. Nhìn xuống thì máu đang chảy xuống từ lúc nào, loang lổ ra một bên giày tôi đang đi. Chắc là do bị cứa vào gì đó lúc vừa nãy, rách luôn cả một vết nơi ống quần. Luống cuống tìm chẳng thấy gì, đành phải lấy một chiếc tất cài bên rìa balo mà chụp lại để cầm máu.

Sao tự nhiên nãy không cảm thấy gì mà giờ buốt thế không biết. Kiểu này giờ về phòng thằng Mạnh cũng khó chứ đừng nói đến đi tìm phòng tiếp. Đang đâu tự nhiên... Haizz... Sao cái số tôi hay gặp đen đủi thế không biết.

- Cháu có sao không? - Giờ lại là bác ấy hỏi ngược lại tôi.

- Không ạ.

- Không thế nào được! - Bác ấy nhìn tôi lo lắng - Mặt bắt đầu tái rồi kìa.

- Dạ...

- Vào nhà bác đi, bác băng lại cho, cũng gần đây thôi, kia kìa. - Bác ấy nói rồi chỉ tay về căn nhà ba tầng cách đó khoảng năm chục mét.

Bình thường thì chắc là tôi từ chối rồi. Nhưng mà bộ dạng hiện giờ của tôi, không băng bó lại thì khó mà đi xe buýt được, nhất là với bên chân quần đang được buộc thút nút bằng một cái tất trắng như thế này.

Khoảng một lúc sau, tôi đã ngồi trong một phòng khách cùng với dải băng trắng quấn quanh ống đồng. Cảm giác dễ chịu hơn rất nhiều.

- Cháu uống nước này.

- Vâng, cháu xin. - Tôi đưa hai tay ra đón ly nước rồi làm một hơi hết hơn nửa.

Bác ấy ngồi xuống bên ghế đối diện, hỏi tôi:

- Cháu hình như không phải người khu này?

- Vâng, cháu ở dưới quê mới lên, là sinh viên năm nhất. À, bác biết quanh đây có ai cho thuê trọ không ạ?

- Quanh đây toàn nhà nhỏ nhỏ nên không có xóm trọ nào đâu cháu.

- Vậy ạ? - Tôi hơi hụt hẫng.

- Thế giờ tối rồi, cháu định đi đâu?

- Cháu xuống đây từ sáng hôm qua, ở nhờ nhà một người họ hàng. Nhưng mà... tại không tiện đường nên phải đi kiếm phòng ạ.

- Cháu học trường nào?

- Trường X bác ạ.

- Ừ, trường ấy cũng không gần đây. Nhưng được cái thuận xe buýt, lên một tuyến là đến ngay. Hay bác bảo này, nhà bác còn một phòng trên gác không dùng đến đấy, cháu xem nếu được thì dọn đến ở luôn với vợ chồng bác.

- Thật ạ?

- Ừ, nhà có mỗi đứa con gái mà nó đi lấy chồng xa rồi, nên phòng nó vẫn để trống. Nếu không ngại ở cùng hai ông bà già lẩm cẩm này thì cháu lên xem phòng, ưng thì đến đây ở luôn.

- Vậy tốt quá rồi ạ.

- Cháu chắc chứ? Tại thấy sinh viên giờ thích ở theo xóm với nhau hơn nên bác không biết sống cùng hai ông bà già này thì cháu có chịu không.

- Cháu thì bạn bè chẳng có ai học cùng cả, với lại ở xóm trọ đông, có người này người kia cháu cũng không thích. Cháu chỉ muốn kiếm khu nào ít phòng thôi. Người lạ mà bác tin tưởng cho ở cùng thế này thì cháu chưa dám nghĩ chứ nào có ý kiến gì đâu ạ.

- Người lạ mà bất chấp lao ra cái xe đang phóng như điên đến chảy cả máu chân để cứu bác thì còn hơn cả con cháu trong nhà ấy chứ.

- Dạ...

Tôi cúi đầu, thật lòng mà nói thì lúc ấy chỉ nhất thời lao ra thôi chứ tôi nào có nghĩ đến chuyện được trả ơn hay gì. Tự nhiên cảm giác thấy như mình là thằng cơ hội ấy.

- Cháu có muốn lên xem phòng không?

- Dạ, có ạ.

Bác mỉm cười hiền hậu rồi đưa tôi đi theo lối cầu thang phía sau. Căn phòng này nằm ở ngay trên phòng khách hồi nãy. Nó cũng khá rộng rãi cho một người ở. Điện vừa bật sáng là đập vào mắt tôi là một trời ảnh của Bi Rain dán trên tường.

- Phòng này có cả điều hòa nữa à bác?

- Ừ, nhà có hai cái lắp phòng bác một cái, phòng này một cái. Mà có cái ban công thẳng ra ngoài đường nên cũng thông thoáng lắm. Cháu có ưng không?

- Sinh viên mà được ở phòng như thế này thì nhất hạng rồi ạ. - Tôi vừa trả lời vừa nhớ lại cái căn phòng của thanh niên Mạnh - Cơ mà liệu cháu nấu nướng ngoài ban công có bị hàng xóm bảo gì không bác?

- Sao lại nấu nướng ngoài ban công? Để ấy bác nấu cho. Ăn cùng hai bác luôn.

- Dạ thôi ạ, bác đã đặc ân cho ở cùng rồi, giờ còn vậy nữa thì cháu không dám nhận đâu ạ. Dễ bị nói là lợi dụng lòng tốt của bác lắm.

- Ơ cái thằng này hay nhỉ? Gì lợi dụng với không lợi dụng ở đây? Nấu ăn cho hai người với ba người thì khác nhau là bao mà phải ngại.

- Nhưng mà cháu... - Tôi chẳng biết nói sao nữa - Vậy hàng tuần bác cho cháu gửi tiền chợ với ạ.

- Được rồi. Gớm, thanh niên gì mà...

- À mà phòng này một tháng bao nhiêu thế bác?
 

Đề xuất Voz: Ma, Quỷ, Ngải
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

:((

Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

Drop rồi ạ

Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

7 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

8 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà