Logo
Trang chủ

Chương 125

Đọc to

- Sao tôi lại phải lùi vào? - Tôi hỏi, rồi liếc mắt về cuối lớp, ý nói phía sau còn bao nhiêu chỗ trống.

- Tôi muốn ngồi đây đấy. Được không? - Nói xong, cô ta ngồi phịch xuống, khiến tôi bất giác phải thụt vào trong. - Một là lùi vào, hai là có thể chuyển sang bàn khác. Tôi không ép.

Đùa chứ, gần hai mươi năm cuộc đời, tôi chưa gặp cái thể loại này bao giờ. Ừ thì tôi trầm tính, nhát gái thật đấy, nhưng để bị hạng người này lấn át mà không nói được lời nào, há chẳng phải quân nhu nhược hay sao?

Đang định bật lại, chưa kịp thốt ra nửa chữ thì ông thầy đã gõ gõ bút xuống bàn, chỉ về phía tôi.

- Nào nào, ổn định đi. Cậu kia nếu không ngồi được thì chuyển đi chỗ khác. Sao cứ như đàn bà con gái thế. Thích thì để tôi mời cậu ra ngoài.

Lý nào lại như vậy, rõ ràng tôi ngồi trước mà. Chẳng cần biết phía sau còn chỗ hay không, nhưng cái thái độ khiếm nhã ấy mà phải ngồi cùng thì sao chấp nhận được. Dù biết ghế của nhà trường, chỗ chẳng của riêng ai. Nhưng nhẹ nhàng hỏi nhau một câu không được à, mà phải cư xử như vậy?

Không những thế, nghe xong câu nói của ông thầy, cả lớp còn cười ầm lên, chỉ vì tôi bị nói là thằng đàn bà. Cái cảm giác cả một đám đông xa lạ chụm vào để cười cợt mình, xem chừng cũng khó chịu ra phết.

Biết là chẳng có cửa nào cãi được. Tôi thở dài, làu bàu:

- Được cả lũ hám gái...

Liếc sang cô ta, tôi nhận ngay ánh mắt khinh khỉnh cùng nụ cười đắc thắng. Thật lòng mà nói, tôi không nghĩ cô ta sẽ được lợi lộc gì từ việc bị tôi ghét cả.

Đương nhiên, cô gái đó chẳng học cùng lớp với tôi. Và sau lúc điểm danh, tôi mới biết tên cô ta: Phương Linh. Tên đẹp, người cũng đẹp, mà sao tính nết… không nuốt trôi.

.

- Vậy là mấy hôm nay lên lớp có chuyện gì không vui à?

- Ừ, toàn chuyện đâu đâu ấy.

Cắn một miếng dưa chuột to đùng trên tay, tôi trả lời tin nhắn của cô bạn mới, chủ nhân chiếc điện thoại mà dạo trước tôi nhặt được.

Cũng hơn tuần rồi kể từ hôm học đầu tiên ấy. Tôi và cô gái kia ở trên lớp ghét nhau ra mặt. Chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà toàn tôi đến trước, rồi cô ta vào ngồi ngay cạnh. Tính tôi thì cục sẵn rồi, nên tôi đâu có muốn chịu thua. Đằng nào mình cũng là con trai mà, đối với mấy đứa con gái kiểu ấy mà lẳng lặng đi chỗ khác, thì khác gì thừa nhận phần thắng thuộc về cô ta. Như vậy chẳng giống tôi chút nào.

Cơ mà hình như không phải chỉ riêng tôi bị ghét. Hôm nay, dãy bàn hai của tôi đã chật kín. Bởi vậy mà cô ta phải lên ngồi dãy đầu.

- Dịch vào ngồi cái.

Nụ cười hớn hở của thanh niên bàn đầu vì được ngồi cùng người đẹp tắt ngúm. Thay vào đó là khuôn mặt đần thối như bị tạt nguyên chậu nước lạnh vào người.

- Cậu có bao giờ thấy trường hợp nào mà kiểu kiểu ghét hết tất cả mọi người xung quanh không?

Dạo này, tôi khá hay nói chuyện với người bạn mới này. Lý do cũng khá đơn giản: tâm sự.

Trong cuộc sống, đôi khi có những suy nghĩ, có những tâm trạng mà thật khó giãi bày thành lời với những người bạn đã biết nhau từ trước. Nhưng với một người hoàn toàn xa lạ, thậm chí còn chưa gặp nhau bao giờ, thì lại khác. Người ta có thể thoải mái nói ra mà chẳng hề ngại ngùng một chút nào. Mặc dù còn chưa biết tên nhau là gì.

- Ý bạn là sao?

- Mà thôi, bỏ đi. À mà người ấy sao rồi? - Tôi hỏi về một người quan trọng với cậu ấy. Nghe cậu ấy nói chuyện thì có vẻ sức khỏe của người này đang không được tốt.

- À, người ấy đỡ rồi, đang ngủ.

- Bị ốm à cậu?

- Ừ, cũng đại loại thế.

- Vậy chăm sóc người ấy tốt vào, mà cũng cẩn thận, ốm dễ lây lắm đấy.

- Hì, cảm ơn bạn. Nhiều khi tớ ước gì mình có thể lây được để san sẻ một chút với người ấy cơ.

- Có vẻ như tớ vừa nói sai điều gì đúng không?

- Không đâu. Hì, tớ có chút chuyện, mình nói chuyện sau nhé.

- Ừ, chắc tớ cũng lại đi bây giờ.

- Lại đi tìm bến đỗ à?

- Ừ. 

- Vậy chúc bạn sớm tìm ra nhé.

- Hì, cảm ơn cậu.

- Bye…
 

Đề xuất Voz: Cảm nắng chị cùng dãy trọ
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

:((

Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

Drop rồi ạ

Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

7 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

8 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà