Logo
Trang chủ

Chương 126

Đọc to

Dẫu là giãi bày thoải mái, nhưng cũng chẳng phải chuyện gì chúng tôi cũng nói với nhau, luôn có những khoảng hạn chế riêng của mỗi người. “Người ấy”, tôi chỉ biết đó là một người rất quan trọng với cậu ấy, ngoài ra chẳng hề biết thêm điều gì. Người yêu? Tôi không nghĩ ra được là một cô nàng nào có người yêu rồi lại có thể thường xuyên nói chuyện với một người con trai khác như vậy. Nhưng mà nếu là bố mẹ thì đâu có gì khó nói để phải gọi là "người ấy".

Thôi kệ, cậu ấy đã không muốn nói thì thôi.

Tôi dậy khỏi giường, mặc quần áo rồi mở cửa phòng đi xuống dưới nhà.

Hai bác chắc lại đi chơi đâu rồi, không có ai dưới này cả. Ngoài trời hôm nay cũng khá mát, đợt này có không khí lạnh về nên không nóng như mấy hôm trước nữa. Xoay xoay chiếc vé trên tay, tôi tiến về bến xe buýt gần đó.

Tấm vé này tôi vừa lấy được hôm qua. Giờ thì tôi có thể làm cái việc mà tôi nói vui với cậu ấy là đi tìm bến đỗ cho trái tim rồi. Ngồi vi vu cùng mấy chiếc xe khắp các nẻo đường Hà Nội, mắt tôi lúc nào cũng chực nhìn ra ngoài để tìm kiếm bóng dáng người con gái ấy, nhưng có vẻ như khá vô vọng.

Nhiều khi mệt mỏi với việc tìm kiếm này, tôi lại tự hỏi sao không hỏi bố mẹ mình. Dù nàng đã nhờ giấu kín, nhưng nếu tôi cố gặng hỏi thì cớ gì lại không được. Nhưng rồi khi nghĩ lại, liệu bây giờ tôi tồ tồ vác xác đến, liệu nàng có tha thứ cho tôi sau những lời nói ấy không? Facebook đã cho tôi biết nàng vẫn còn một chút gì đó quan tâm đến tôi, đó chính là hy vọng.

Tôi mở cửa vào nhà, vẫn là bác trai đang ngồi xem ti vi, bác gái đang lúi húi nấu nướng trong bếp.

- Về rồi đấy à cháu? - Bác Quỳnh nhấp ngụm nước chè, nhìn tôi hỏi.

- Vâng ạ.

- Nay học hay đi đâu thế?

- À, cũng vừa vào năm thôi, bài vở chưa nhiều, nên cháu tranh thủ đi chơi cho biết Hà Nội bác ạ.

- Ừ, thế lên rửa ráy tắm táp đi xong xuống ăn cơm, cũng sắp được rồi đấy. - Bác Nga ở trong nói vọng ra.

- Vâng ạ.

"Cũng là đi chơi thật, nhưng mà toàn đi ngoài đường thôi. Nếu có ai dẫn cháu đi chơi thật thì tốt quá."

Tôi nghĩ vậy trong đầu, tự nhiên thấy từng bước chân lên cầu thang của mình nặng trĩu.

Hôm nay, tôi lại đến trường sớm trong cái môn đầu tuần của ông thầy thiên vị cùng cô gái đanh đá ấy. Và như một lẽ thường tình, cô ta lại đi muộn rồi vào chỗ gần tôi ngồi.

Nhưng theo những gì tôi để ý thì hôm nay trông cô ta khác khác. Cái vẻ khó ưa thường ngày dịu hẳn, thay vào đó là có gì đó như mệt mỏi vậy.

Nếu là một ai đó khác thì chắc là tôi sẽ hỏi han thử xem có chuyện gì đấy. Nhưng với con người này thì có lẽ là thôi. Ai mà biết được đổi lại sự quan tâm ấy thì tôi nhận được gì chứ.

- Ờ… sắp hết giờ chưa nhỉ? - Ông thầy xem đồng hồ - Còn khá khá thời gian, cả lớp lấy giấy làm bài kiểm tra nhé.

Thế rồi ông ấy chép đề lên bảng cho chúng tôi làm. Đề bài này thì cũng không khó, mỗi tội tốn thời gian vì có nhiều cái để chém quá. Thế là nghĩ đến đâu tôi viết đến đấy, chả mấy mà đã gần kín hai mặt giấy. Cơ mà ngặt nỗi, cơn đang hay lại đứt dây đàn. Cái bút tôi đang cầm lại hết mực.

Đen, phải nói là đen. Giờ mà chạy từ tầng bốn này xuống rồi ra ngoài cổng trường mua lấy cái rồi chạy lên thì chắc hết giờ mất, mà lớp cũng chẳng quen ai nên tôi cũng chẳng biết hỏi mượn như nào.

Phải mất một lúc sau tôi mới nhớ ra là trong balo mình còn một cái nữa. Tại cất khá kỹ nên mãi tôi mới lấy ra được. Chẳng biết còn mực không.

Ngày ấy, cái ngày mà Ngọc Mai bỏ đi, tôi tìm khắp nhà, chỉ còn mỗi cái bút màu hồng phấn này là nàng để lại. Chẳng biết là để lại hay là quên không mang về, chỉ biết là tôi giữ nó, nâng niu như một món quà kỷ niệm.

Kẻ thử ra tay, may quá là nó còn mực. Đang đem lên để viết tiếp thì chẳng may va tay vào thành bàn, cây bút ấy rơi xuống. Khỏi phải nói, tôi liền cúi ngay xuống chụp lấy kẻo nó đập vào đất. Nào ngờ không kịp chụp, mà chỗ đỉnh đầu tôi lại va vào ngay chỗ rệ đùi của… cô ta.

- Anh làm cái quái gì vậy?

Đề xuất Voz: Ở trọ vùng cao
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

:((

Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

Drop rồi ạ

Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

7 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

8 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà