Logo
Trang chủ

Chương 128

Đọc to

- Anh ơi...

Tôi lim dim mở mắt, một thanh niên lạ hoắc ngồi xổm trên giường đang ra sức lay người làm tôi giật nảy mình, choàng dậy gào inh lên:

- Mày là ai? Sao lại vào được đến đây?

- Ấy ấy đừng nóng, có gì nói chuyện từ từ. - Nó nhảy khỏi giường, tay múa lên.

Lúc này tôi mới tỉnh hẳn ngủ, nhìn kĩ thì mới thấy nó không có mấy gì giống kẻ gian cả, trông còn khá trẻ con nữa.

- Thế nói... Mày là thằng nào.

Thanh niên ấy xốc lại cái quần đùi, rồi lại gần ngồi xuống cạnh tôi.

- Em là hàng xóm, sát ngay bên này nè. Tại anh mới đến nên chưa biết.

- Thật không đấy?

- Thật mà.

Nhìn mặt mũi thằng cu này cũng sáng sủa nên tôi cũng không làm khó nó nữa.

- Thế chắc hôm nay mà đến đây không phải chỉ để giới thiệu mình với anh thôi đúng không?

- Là sao anh?

- Không hiểu?

- Em không. - nó lắc đầu.

- Đùa... ý anh hỏi là nay mày sang đây có chuyện gì?

- Em sang ăn cơm. - thanh niên đáp thản nhiên.

- Ai nấu? Hai bác đi du lịch hai ngày từ sáng nay rồi còn đâu.

- Em biết, bố mẹ em đi với hai bác ấy mà. Bác bảo em sang ăn với anh.

- Thật à, sao anh không biết gì nhỉ?

- Nãy bố em gọi về, nói là bác Quỳnh gọi cho anh không được, bảo em sang xem anh về chưa, em sang thấy anh đang ngủ nên mới gọi dậy.

Tôi tìm quanh, một lúc mới thấy cái điện thoại của mình rơi dưới chân giường, bung bét máy một nơi, pin một nơi. Chắc do lúc ngủ không may va tay vào.

- Giờ mấy giờ nhỉ?

- Mười hai rưỡi anh ạ.

- Gì cơ? Mười hai rưỡi?

- Vâng.

- Ôi mẹ, mình ngủ khiếp thế không biết. Tầm này ra chợ còn gì không nhỉ?

- Có đồ trong tủ lạnh rồi ấy anh, bác Quỳnh bảo thế.

- Ờ may, giờ mà ra hết đồ ăn lại cười. Thế đói chưa?

- Em đói lắm rồi.

- Vậy giờ anh xuống nấu.

- Cho em đi với.

Nói rồi nó đi theo tôi xuống lối cầu thang vào trong bếp.

Tôi mở tủ lạnh ra. hai bác chu đáo quá, cả đống đồ ăn thế này có khi cả tuần còn chẳng hết chứ đừng nói hai ngày.

- Anh cần em giúp gì không?

- Ờ thế mày cắm hộ anh nồi cơm nhé.

- Em không biết cắm.

- Thế đi thái cho anh nửa cái bắp cải kia được không?

- Cái ấy em cũng không biết.

- Thế mày định giúp anh cái gì?

- Em rửa đồ sạch lắm.

- Thế hay rửa những gì?

- Su hào với cà chua.

- Mày đùa anh à? - tôi cười khổ - mấy cái đấy xả qua nước cái là được có gì đâu mà rửa.

- Em-...

- Thôi chú mày ra xem tivi đi, để đây anh nấu.

- Vâng.

Đề xuất Voz: 5 Năm 1 Cái Kết
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

:((

Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

Drop rồi ạ

Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

7 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

8 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà