Logo
Trang chủ

Chương 138

Đọc to

"Mấy món mẹ để trong tủ lạnh ấy, lấy ra nấu ăn hoặc rang cơm ăn đỡ rồi ngủ một giấc, chiều chiều dậy sang nhà bà ăn giỗ."

Vừa thả tôi xuống xe là mẹ đã quay đầu xe phóng ra cổng.

"Giờ mẹ sang đó nấu nướng luôn hả mẹ?"

"Ừ, mà mới đi xe về đừng có tắm ngay, cảm lạnh đấy."

"Vâng." Tiếng xe máy vút đi. Tôi quay lại, ngôi nhà thân thương đây rồi. Bao năm gắn bó, xa mày có một tháng thôi mà nhớ quá.

* * *

Một lúc sau.

Tôi xới đống cơm rang thập cẩm ra cái bát tô đặt trên bàn. Vừa đưa thìa lên định xúc thì một bàn tay ai đó vỗ mạnh vào lưng làm tôi kêu lên một tiếng "Hự" rõ to.

"Con chó này! Mày đùa ác thế?"

Quay lại, đúng như tôi đoán, con Hạnh đang nhe răng cười.

"Định rình lúc anh con chó đưa cơm lên mồm nhai thì đánh cho sặc. Mà nhìn cái tướng ngứa đòn quá nên không nhịn được." Vừa nói nó vừa nhảy lò cò sang phía bên kia bàn, kéo ghế ngồi đối diện tôi, chống hai tay lên cằm chu mỏ lên: "Về mà không báo cho người ta biết một tiếng, nãy nhìn thoáng qua cứ tưởng trộm."

"Báo làm gì cho phô trương?" tôi nhai nhồm nhoàm.

"Không báo mà ăn ngay một phát vào lưng rồi còn gì. Mày mà làm chùn xương sống tao thì tao không cao thêm được nữa thì mày khắc được ước đấy."

"Lại càm ràm xàm xàm..."

Đúng lúc đó điện thoại tôi rung lên.

"Tớ về đến nhà rồi nhé, cảm ơn cậu nhiều lắm."

"Tớ có làm gì đâu mà phải cảm ơn." Tay vừa xúc cơm vừa bấm điện thoại, tôi khẽ mỉm cười. Nhưng cái điệu bộ ấy của tôi bị con em gái bắt gặp ngay lập tức:

"Ghê nha, nhắn tin với em nào mà cười nham nhở thế? "

Định kể cho nó nghe, cơ mà nhìn cái mặt nó gian quá nên tôi lại làm bộ mặt nguy hiểm: "Trẻ con, lo học đi. Tò mò làm gì?"

Ăn no xong là tôi nhảy lên giường đánh một giấc đến tận chiều. Mặc dù phòng tôi không có điều hòa như ở Hà Nội, nhưng chẳng hiểu sao nằm ngủ vẫn mát và thoải mái vô cùng. Đến khi con Hạnh nó đạp cửa gọi tôi dậy sang nhà ông bà ăn cơm thì tôi mới uể oải bò dậy, tắm rửa rồi hai đứa đèo nhau qua.

Đến nơi, tôi được mọi người chào đón nhiệt tình. Nhà tôi chẳng mấy ai theo nghiệp đèn sách. Cả họ từ trước đến giờ may ra chỉ có một hai người học đại học tử tế (thằng Mạnh kia cũng trong họ, nhưng khác chi nên hôm nay không có mặt).

"Giai Hà Nội có khác, nhìn chẳng giống mấy thằng ất ơ ở làng."

"Thằng này càng lớn càng giống bác Linh."

"Xuống đấy học có người yêu chưa cu cháu?"

"Chắc có rồi, nhìn cháu nó thế kia mà."
 

Đề xuất Tiên Hiệp: Trận Vấn Trường Sinh [Dịch]
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

:((

Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

Drop rồi ạ

Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

7 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

8 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà