Có vẻ như là cậu ấy bị gia đình mình gán ghép cho một thanh niên nào đó mà mình không thích. Sau khi cãi nhau thì bị mắng cho một trận rồi cáu giận "bỏ nhà" ra đi.
"Tớ nghĩ cậu không cần như thế đâu. Gán hay ghép gì là việc của ông ấy." - lúc này tôi đã nhảy sang xe 08 của tỉnh mình - "Nhưng quyền quyết định vẫn ở cậu thôi. Tin tớ đi, kể cả mọi người không ai ủng hộ cậu thì vẫn còn người ấy cùng thằng bạn nhắn tin cùng là tớ mà. À, còn cả Thảo nữa."
"Cảm ơn cậu."
"Ơn huệ gì, tớ có giúp gì được cậu ngoài mấy lời nói đâu."
"Kể cả vậy, thì cũng có nhiều ý nghĩa với tớ lắm."
Tôi mỉm cười, có lẽ từ Ngọc Mai mà cái khả năng khuyên nhủ người khác lại truyền sang cho tôi rồi.
Đoạn đường gì mà xóc kinh vậy trời, nãy giờ ngồi băng ghế cuối mà cứ nhảy lên nhảy xuống. Nhìn con đường đất gồ ghề với đồi núi xung quanh tôi tự hỏi chẳng biết bao giờ nó mới được làm lại.
Qua con dốc là từ ô cửa sổ mở, một làn gió mát phả thẳng vào người tôi như thổi luôn đi cái cảm giác nóng nực nãy giờ. Nhìn ra bên ngoài, hồ Đại Lải êm ái lăn tăn những ngọn sóng theo gió. Cạnh đó là mấy thằng nhóc đang rủ nhau quây quần tắm ở mép bờ.
"Giờ tớ phải làm gì nhỉ?"
"Còn làm gì nữa. Về đi, hẳn là người ấy đang mong cậu lắm đấy."
"Hôm nay người ấy không ở nhà."
"Như nhau cả thôi, cậu nghĩ là người ấy giờ này sẽ muốn cậu ở nhà hay là lông bông ngoài đường?"
"Tớ hiểu rồi." - mất một lúc sau mới có tin nhắn trả lại.
"Đi về cẩn thận đấy. Đến nơi thì nhắn tin cho tớ."
"Tớ biết rồi, chào cậu nhé."
"Ừ, chào."
Xong xuôi tôi thả người ra thành ghế phía sau mà chợp mắt một lúc. Tỉnh dậy thì đã thấy đến chỗ ngọn tháp chùa Biện. Rồi cứ vậy mà cảnh vật hai bên đường bắt đầu thân quen dần lại.
Mấy phút sau, tôi xuống bến, nhìn quanh rồi tiến về phía người phụ nữ với chiếc xe máy dựng gần đó, cười tươi:
"Con chào mẹ!"
Chubedan
Trả lời1 tuần trước
:((
Chubedan
Trả lời1 tuần trước
Drop rồi ạ
Tùng Nguyễn Thanh
Trả lời7 tháng trước
Đang hay thì lại drop hic
Quangluyt Caotran
Trả lời8 tháng trước
Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà