Logo
Trang chủ

Chương 141

Đọc to

Nhặt xong thấy mớ giấy tờ này cũng khá nặng, tôi mới hỏi:

"Cô mang chỗ này đi đâu ạ?"

"À, cô chuyển từ phòng đào tạo lên phòng lưu trữ trên kia."

"Vậy để em ôm đi cho ạ."

"Thôi không cần đâu, cô mang đi được mà."

"Em để em ạ, từ đây đến đó cũng phải đi một đoạn hành lang dài mà. Coi như em xin lỗi ạ."

Có lẽ cũng không tiện từ chối, cô đưa tay hất nhẹ lọn tóc sang bên tai, khẽ mỉm cười:

"Vậy phiền em rồi." Rồi cô ấy đứng dậy đi trước dẫn đường.

"Để đâu ạ cô?" Mất vài phút tôi mới vác được đống giấy tờ đến cái phòng này, rồi còn phải đợi cô giảng viên tìm chìa khóa trong túi, đâm ra cũng mỏi tay.

"Em để lên cái mặt bàn kia hộ cô nhé. Cảm ơn em."

"Không có gì đâu ạ."

Cô ấy đi ra cầm danh sách rồi bắt đầu phân loại đống giấy tờ vừa nãy bị bay tứ tung vì lúc rơi. Thấy có lẽ chẳng còn việc gì cho mình nữa nên tôi xin phép về luôn.

Đeo tai nghe lang thang đi ra đến cổng, thi thoảng lại nhún nhảy mấy điệu ngớ ngẩn tự nghĩ ra để phiêu theo điệu nhạc, rồi lại giật mình nhìn xung quanh xem có ai biết sự hiện diện của mình không rồi bật cười. Nhưng khi đi đến cổng trường, ánh mắt tôi dừng lại ở một người con gái trông quen quen. Cô ấy đang lúi húi bấm bấm điện thoại, tôi đi đến gần rồi nhưng hình như cô ấy không để ý, còn tôi thì cố nặn trong đầu xem gương mặt mình đã gặp ở đâu rồi. Chợt cô ấy ngước lên, trông thấy tôi vài ba giây. Đôi mắt khẽ nheo lại, nhưng không giống nheo vì khó chịu.

"Cậu là..."

Đã có chút gì đó mờ mờ để tôi có thể đoán ra:

"Nghĩa?"

"Thảo..."

Cả hai đứa đồng thanh gọi tên nhau lên sau một hồi cố gắng để nhớ lại, rồi bật cười vì hai cái tên được vang lên cùng một lúc.

"Sao cậu lại ở đây?"

"Sao là sao?" Tôi quay mặt sau của cái túi đựng vé xe buýt, để hở cái thẻ sinh viên rồi chìa cho cô ấy xem "Tớ học trường này mà."

"Sao thành phố này nhỏ thế nhỉ?" Cô ấy cười tươi rồi đưa cho tôi một cái thẻ trông cũng khá tương đồng "Không thể ngờ được tớ học chung trường với cậu đâu."

"Vậy mà cả kỳ chẳng gặp nhau lần nào."

"Không sao. Hôm nay gặp là được rồi."

"Ừ." Tôi cười "Mà trông cậu có vẻ đang đợi ai đó?"

"Đúng rồi, tớ đang đợi bạn để đi về cùng." Rồi cô nàng nhìn sang tôi "Hay cậu đi ăn trưa với bọn tớ nhé, coi như hậu tạ luôn chuyện lần trước, bạn tớ chắc vui khi gặp cậu lắm."

Tôi cười trừ, đang định từ chối thì nghe thấy một giọng nam cất lên:

"Này này. Mời thêm đứa con trai khác khi đi hẹn hò là bất lịch sự lắm đấy nhé." Một thanh niên đeo balo một quai xen vào giữa chúng tôi, dáng người hơi thấp nhưng trông cũng khá cơ bắp. Cậu đang theo đà khoác tay lên vai Thảo, nhưng bị cô nàng này cúi người tránh đi, bèn đưa xuống chắp tay ra sau lưng chữa thẹn.

"Dở hơi à? Hẹn hò cái khỉ gì?" Trong khi hai người họ đang đôi co, ánh mắt tôi đổ dồn vào người thanh niên ấy.

"Đây là chủ nhân của cái điện thoại đó sao?"

"Không phải... rõ ràng người nhắn tin với mình là con gái mà... Sao có thể?"

"Chẳng lẽ đây là nhân vật 'người ấy'?"

Đề xuất Voz: Sử Nam ta
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

:((

Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

Drop rồi ạ

Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

7 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

8 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà