Con bé này, tính tình đôi lúc có đỏng đảnh tai quái thật, nhưng từ trước đến giờ tôi chưa thấy nó bất lịch sự với ai như vậy bao giờ, nhất là lại với khách lần đầu tiên đế nhà. Đã thế lại còn là con gái.
"Cốc... cốc..."
- Mẹ ăn đi, con không ăn.
- Mẹ cái đầu mày, mở cửa ra cho tao vào.
- Ông đi xuống dưới nhà đi, tôi không muốn nói chuyện với ông.
- Ơ con này hôm nay mày ăn phải bả à? Mở ra xem nà-…
Nó mở ra thật, làm tôi giật mình lùi lại nửa bước.
- Muốn ăn chửi chứ gì, đồ giả dối?
- Chửi gì? Giả dối gì? Nay mày sao vậy?
- Ông nhớ ngày ông đi học ông hứa với tôi điều gì không?
- Điều gì?
- Mày cứ yên tâm, nhất định tao sẽ tìm được Mai rồi đưa cô ấy trở về? Giờ ông tìm được chị tôi chưa? Hay đã vội vàng đưa người yêu mới về rồi?
- Mày đang nói vớ vẩn gì vậy?
- Tôi nói sai câu nào sao?
- Ừ, ngoài nhắc lại lời hứa của tao đúng ra, còn đâu là sai hết.
- Tôi chẳng tin.
- Trước giờ tao lừa mày bao giờ chưa? – Tôi cau mày, làm mặt nghiêm túc.
Nó đăm chiêu suy nghĩ một chập rồi hỏi lại:
- Vậy chị đó là ai.
- Chuyện dài lắm, xuống ăn xong đi rồi tao kể cho.
- Không, em muốn nghe bây giờ.
Tôi nhìn xuống phía phòng bếp, khẽ chép miệng:
- Thôi được rồi.
Tôi kéo nó ra ngoài ban công kể vắn tắt lại tất cả mọi chuyện, ban đầu nó còn trề môi bảo tôi nói phét, nhưng càng về sau, nó càng bị cuốn vào hơn, nhìn nét buồn rõ lồ lộ luôn.
- Vậy là chị ấy giờ không còn người thân nữa à?
- Còn bố cô ta nữa, nhưng mà… haizz… Dường như ông ấy không quan tâm đến con gái của mình lắm đâu.
- Tội nghiệp nhỉ.
- Ờ, thế mà vừa đến đây lại có đứa em chủ nhà dội cho gáo nước lạnh từ đầu đến gót, đang sốc tinh thần dưới kia kìa.
- Thôi chết em rồi. Chị ấy liệu có ghét em không lão?
- Không đâu, nếu như giờ mày xuống ăn cơm luôn.
- Vậy em đi ngay.
Coi cái bộ dạng hớt hải, trái ngược hoàn toàn với hồi nãy của nó làm tôi phì cười. Mẹ tôi cũng mới biết chuyện thôi, chắc là chưa kể cho nó nghe.
Đang đi nhanh bỗng nhiên nó quay lại tôi hỏi nhỏ:
- Còn chị em, lão tìm thấy chưa?
Tôi không trả lời, chỉ lắc đầu rồi đi xuống.
Đến nơi cái là nó được mẹ tôi ca cho một bài giáo huấn về phép lịch sự. Được cái con bé này cũng khôn phết, nó lấy lý do là trêu tôi, rồi quay ra xin lỗi rồi hỏi chuyện Phương Linh rối rít. Bữa cơm cũng vì thế mà trôi qua thật vui vẻ, khẽ gợi tôi lại kí ức của những bữa cơm năm nào.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Giết Địch Bạo Tu Vi, Ta Công Lực Ngập Trời! (Dịch)
Tùng Nguyễn Thanh
Trả lời5 tháng trước
Đang hay thì lại drop hic
Quangluyt Caotran
Trả lời6 tháng trước
Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà