Logo
Trang chủ
Chương 163

Chương 163

Đọc to

Anh ta chưa kịp trả lời thì đã được lãnh ngay một cái tát vào mặt.

- Đồ điên! Ngứa tay à mà tự nhiên đánh anh ấy?

- Ơ... Cái con này... - lấy tay che lên vết tát, anh ta trừng mắt.

- Tự nhiên đi đánh người, giờ bị đánh thì lại quay ra thái độ, có muốn ăn nữa không? Tôi mời. - Phương Linh tức giận đưa tay lên.

- Linh!!! - tôi hét lên gọi cô ta, lắc đầu ra hiệu.

Phương Linh thấy vậy, lườm thanh niên kia nốt một cái khinh bỉ rồi đi về phía tôi.

- Anh không sao chứ? - Ngọc Mai hỏi thanh niên kia, đưa tay gỡ tay anh ta ra rồi xem xét vết tát - Sao anh lại đánh cậu ấy?

- Chẳng phải nó muốn giở trò với em hay sao.

- Không phải đâu.

- Em quen nó à?

- Vâng. Cậu ấy tên là Nghĩa, bạn em. - rồi nàng quay qua tôi - Đây là anh Thanh, người yêu tớ.

Ba chữ "người yêu tớ" đi vào tai tôi như thể ba dòng điện mang hiệu điện thế ngàn vôn vậy. Đưa đôi mắt run run nhìn nàng, ngờ đâu tôi nhận được một nụ cười như thể khẳng định điều đang phơi bày trước tôi là sự thật. Cả người tôi như tê dại đi, chẳng tin vào bất kì một giác quan nào của mình còn hoạt động cả.

- Rời khỏi đây thôi, em muốn về nhà. - Ngọc Mai đi nhanh ra ngoài, lúc qua tôi không quên tạm biệt - Chào cậu.

Tôi không trả lời, còn chẳng đưa được mắt nhìn sang chứ đừng nói là mở được mồm ra chào lại.

- Mày cứ cẩn thận đấy. - để lại cho tôi một câu như hăm dọa, thanh niên kia liền quay gót đi thẳng.

Nhìn thấy tôi có vẻ không ổn, Phương Linh liền đưa tôi lên cái ghế mà Ngọc Mai vừa ngồi. Đơ ra một hồi dài, tôi mới định thần được trở lại.

Lúc mà tôi lấy lại được bình tĩnh, cũng chính là lúc tôi nghe được mấy câu xì xào xung quanh mình.

- Chuyện gì thế nhỉ?

- Anh Thanh có người yêu rồi à chúng mày?

- Tao cũng không biết, trước giờ nghe nói anh ấy còn độc thân mà.

- Thảo nào thấy bạn nữ ấy rõ lạ, chẳng biết từ đâu, đến từ lúc nào.

- Vừa đến thôi, nhìn xinh nhỉ, tao đang định đến làm quen, có biết người yêu đại ca đâu. Đúng là trai tài gái sắc.

- Ờ, chẳng bù cho thành phần nào đấy, đũa mốc mà chòi mâm son, thấy người sang bắt quàng làm họ.

Phương Linh nghe thấy vậy liền đứng dậy đi ra đá đổ một cái ghế nhựa chỗ đám người ấy làm cả bọn giật mình.

- Các người im hết cả đi. Biết gì mà nói.

Nhận ra chỗ này không chào đón chúng tôi nữa, tôi lại gần cầm tay Phương Linh kéo ra ngoài.

- Về thôi.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Đặt tên là "Cơn mưa ngang qua"
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

5 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

6 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà