Logo
Trang chủ
Chương 164

Chương 164

Đọc to

Lấy được xe ra là cô ta nhảy tót lên yên trước, vỗ vỗ phía sau xe bảo tôi ngồi xuống.

- Để tôi cầm lái cho.

- Thôi xin người. Anh trông lại cái bộ dạng của anh đi, nhìn như vậy mà đòi tôi phó mặc tính mạng để cho anh cầm lái à?

Tôi không cự cãi gì nữa, trèo lên xe ngồi ngoan như cún.

- Giờ anh muốn đi đâu.

Tôi không trả lời. Trong đầu tôi chẳng biết khi ấy mình muốn đi đâu cả.

Sau một hồi vòng vòng thì cô ta dừng xe ngay trước một quán rượu sang trọng.

- Anh cho em mấy chai ngon nhất ra đây. - Phương Linh đọc lướt lướt qua rồi quẳng cái menu xuống mặt bàn.

Thanh niên bồi bàn thì nhìn bọn tôi nghi ngờ. Phải thôi, nếu là tôi thì tôi cũng vậy. Hai đứa trẻ ranh đi vào tửu quán cao cấp thế này gọi rượu, đứa con gái thì mặt bất cần đời, còn thằng con trai thì như thể chết đuối hụt vừa được vớt từ sông lên, nhìn chẳng ăn nhập chút nào cả.

Anh ta đi vào trong, lúc sau bê ra cho tôi mấy chai to nhỏ đủ hình dạng.

- Đây này, uống đi cho tỉnh đời, đần thế là đủ rồi.

Như thể gãi đúng chỗ ngứa, câu nói của Phương Linh làm ngọn lửa trong tôi lại cháy lên phừng phừng.

Vớ ngay một chai gần nhất, tôi nốc luôn một ngụm to đùng. Nuốt được phân nửa, số còn lại bị cơn sốc rượu trong tôi đẩy suýt chút nữa thì ra ngoài. May là tôi chặn kịp.

Trước giờ toàn uống rượu nấu ở quê, nay chơi mấy chai tây balo này làm tôi phải mất một lúc mới làm quen được.

Vậy rốt cuộc cả năm qua, sự cố gắng của tôi để đổi lấy được gì? Khi mà bên cạnh người con gái tôi tìm kiếm lại có một vòng tay mới rồi.

Tại sao? Tại sao chứ? Vẫn biết tôi là người sai, nhưng tại sao em lại không cho tôi cơ hội sửa chữa? Để rồi sau bao ngày trông ngóng, hi vọng, em lại gặp rồi mang đến cho tôi một cú sốc tinh thần lớn như vậy? Chẳng lẽ tình cảm mười năm của em lại có thể thay đổi trong vòng mấy tháng như thế sao?

Mỗi câu hỏi đặt ra trong đầu là một lần thứ chất lỏng ấy lại được đổ vào cổ họng tôi như minh chứng cho một sự bất lực trong việc trả lời.

Chẳng biết tôi uống được bao nhiêu chai, ngồi được bao nhiêu phút. Chỉ biết rằng đến khi ra trả tiền tôi vẫn còn tỉnh tỉnh.

- Say chưa? - tra chìa vào ổ khóa, Phương Linh quay lại hỏi tôi.

- Chưa.

- Đồ sâu rượu.

- Sâu gì đâu tại mấy loại ấy uống không vào.

- Vậy được rồi.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Bạn gái tôi là lớp trưởng
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

5 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

6 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà