Logo
Trang chủ
Chương 55

Chương 55

Đọc to

Chỉ nghe thấy cô nàng kia thở dài thườn thượt:

- Vậy à? Chán nhỉ. Cứ tưởng nay được gặp đấng lang quân của bạn chị cơ.

Tôi đi thẳng về phía nhà tắm, chẳng dám nghe tiếp nữa, hóng thêm tí chắc tẩu hỏa nhập ma mất. Vục lấy cả một vốc nước vỗ lên mặt, cảm thấy phần nào đó tỉnh táo hơn rồi, tôi lấy cái khăn mặt lau qua loa rồi đi về phòng mình.

"Quái lạ, cái Hạnh nó biết từ khi nào nhỉ?"

Tôi bỏ dở luôn câu hỏi ấy, còn ai ngoài Ngọc Mai nữa. Cái Hạnh chắc nó cũng không làm ảnh hưởng gì đến chuyện của tôi đâu.

Tôi vừa nằm phịch xuống giường thì ngoài cửa phát ra tiếng gõ.

- Xin lỗi, cậu cho mình làm phiền chút được không ạ?

Một trong số mấy cô nàng ấy đang đứng ở đó, trước cửa phòng tôi.

Vớ cái áo dưới góc giường luồn vội vào người, tôi gãi đầu:

- Ư... ừ. Có chuyện... gì vậy?

- Thì là... bọn mình đến đây thăm Mai, mình nghĩ nên lên chào cậu một câu. - Cô nàng ấy cười tít - Chứ không, cậu lại tưởng bọn mình đáng sợ mà chạy mất.

Tôi lúng túng phân bua:

- Ấy, cậu hiểu nhầm rồi. Không phải vậy đâu.

- Hì.

Giờ tôi mới để ý, cô nàng này cũng khá xinh, gương mặt trông hơi bầu bĩnh, duyên nhất là cái má núm đồng tiền lộ ra mỗi khi cười. Và cũng như Ngọc Mai, nàng ta sở hữu một làn da trắng như trứng gà bóc, mà bất kì một thanh niên nào cũng chết mê lên được.

- Hai người đang tâm sự gì thế?

Ngọc Mai từ dưới nhà đi lên, tôi giật mình cất vội ánh mắt soi mói nãy giờ của mình.

- Hỏi thăm nhau tí thôi, bọn này là khách mà. - Cô nàng nháy mắt với Ngọc Mai - Hai người xuống luôn nhé, đi qua hàng tạp hóa bọn tớ có mua một ít bánh kẹo gọi là liên hoan. Nghĩa xuống cùng ăn nhé.

- Ư... ừ...

Bóng cô nàng đã khuất dưới cầu thang.

- Nhìn ít thôi. - Ngọc Mai huých nhẹ cùi chỏ vào sườn tôi - Nhìn nữa trố mắt ra giờ.

- Ớ... Ơ, ai nhìn gì đâu.

- Không phải chối.

- Hơ hơ, mà mọi người đến từ lúc nào đấy?

- Cũng mới đây thôi. Đến được lúc thì cậu dậy.

- Ơ thế ai đi đón?

- Tớ với cái Hạnh chứ ai.

- Thế đi xe gì?

- Đi bộ mà. Hai đứa đón. Một đứa biết đi xe, một đứa không, chả lẽ lôi xe ba gác đi à?

- Ừ nhỉ... haha...

- Cười gì? Đấm phát chết luôn giờ. - Nàng nắm bàn tay lại giơ ra hăm dọa.

- Ấy! Bình tĩnh... Nhưng mà... sao không gọi tớ dậy?

- Thấy cậu ngủ say nên không muốn gọi cửa. Vả lại chúng nó đến tận năm đứa, đằng nào cũng xác định là đi bộ ra đón thì hai người hay ba người cũng thế thôi. Từ nhà mình ra đầu làng cũng gần mà. Hì hì.

- Mà sao cậu lên bảo gì tớ thế? Gọi xuống thì có cái cậu gì gì ấy nữa gọi rồi còn.

- Nó tên là Trà.

- Ừ! Trà.

- Thì lên đánh phủ đầu.

- Đánh... gì cơ?

- Hì đùa thôi. Lên chỉ để bảo cậu là bọn bạn tớ chúng nó loang toàng lắm, hay nói trêu đùa quá mức nữa. Nhất là cái Trà ấy, nó mà có nói gì khó hiểu thì cậu đừng có tin nhé.

- Ừ.

Tôi đáp mà thực lòng không hiểu cho lắm.

- Thôi xuống ăn đi.

- Ừ.

Thôi kệ, trước khi tôi nhớ lại thì tất cả những chuyện diễn biến xung quanh nàng đều toàn là những việc khó hiểu cả mà.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Lý Do & Lời Hứa
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

5 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

6 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà