Logo
Trang chủ
Chương 62

Chương 62

Đọc to

Nó vừa dụi mắt vừa hỏi:

- Thế mày có chuyện gì thế? Trước giờ thấy mượn tiền bao giờ đâu.

- Có tí chuyện thôi, khó nói lắm...

- Anh em với nhau huỵch toẹt ra một câu xem nào. Gì mà phải giấu?

- Ờ thì à... tao đi mua quà.

- Ai chà! Hai mươi cơ à? Tháng mười cơ à? Phụ nữ cơ à? Tầm đấy đệ... Định mua gì?

- Mua... áo.

- Ai chà! Áo cơ à? Tầm đấy đệ...

- Chả không à. - tôi cười.

- Thế định mua ở đâu?

- Chắc ra chợ Lầm thôi.

- Đừng ra đấy, tao biết có chỗ rẻ mà đẹp lắm.

- Ở đâu?

- Vĩnh Yên.

- Chịu thôi. - tôi le lưỡi - Xa lắm. Đạp xe lên đấy chắc chết.

- Có gì? Tao lấy xe máy chở đi. Thế mày có nhiêu rồi?

- Tao cũng chả nhớ rõ.

Tôi nói rồi rút cả tập tiền trong túi ra để đếm.

- Đợi đã. Mày mua cho bao người?

- Bốn.

- Thế mày định đem tiền này đi mua à?

- Chả thế thì đem tiền nào?

- Lạy bố. Bố định vào shop mua xong vứt cho người ta cả cục tiền toàn một hai chục thế này à?

- Ừ.

- Xin người. Ngại vãi ra ấy.

- Tao thấy có sao đâu.

- Nhưng tao thì có, đưa đây tao đi đổi tiền chẵn cho.

Nó cầm chạy huỳnh huỵch xuống nhà, lúc sau chạy lên với hai tờ polime trên tay dúi vào túi tôi.

- Đợi tí tao mặc quần áo cái đã.

Đúng là thanh niên sinh ra và lớn lên trong gia đình không có gì ngoài hai chữ "điều kiện" có khác. Mở tủ ra phát là cả tá quần áo sà vào mặt. Lựa mãi mới được bộ.

Tôi ngồi sau xe nó phóng mất một chặng dài mới đến một cái shop quần áo to đùng.

- Mày chờ nhé, tao vào một lúc thôi. – tôi xuống xe bảo nó.

- Chờ là chờ dứ lào? Để tao vào chọn cùng cho.

- Ừ, thế thì tốt quá.

Tôi đẩy cửa vào, ngay bên trái là một quầy tiếp với một cô gái xinh xắn đứng đó như đợi sẵn.

- Chào anh ạ? Em có thể giúp gì cho anh ạ?

- À vâng... chị... à em... à không chị... chị cho em... mua ít đồ ạ. – chẳng hiểu sao cứ gặp gái xinh là miệng lại lúng búng như ngậm hột thị.

- Hì. Vâng anh cứ chọn tự nhiên ạ.

- Vâng… chị.

- Gọi em đi, kém mình một tuổi. - thằng Huy dắt xe đi cất xong vào sau.

- A! Anh Huy! - đột nhiên cô gái đó reo lên.

- Ừ. Dạo này buôn bán tốt chứ em?

- Vắng bóng anh cái là ế dài ra.

- Chỉ được cái khéo miệng là không ai bằng.

- Ơ thế anh này là bạn anh ạ? - cô gái chỉ vào tôi.

Tôi gãi đầu cười thay cho lời chào.

- Ừ, thằng đệ anh nó mua quà 20-10.

- Thế để em ra tư vấn cho.

- Ấy không cần đâu, nó thích tự chọn hơn, như thế ý nghĩa. Lâu rồi không gặp, mình chém gió gặt bão tí.

- Nhưng mà em...

- Không sao đâu.

Thằng mặt thớt, thế mà đưa đón lời bảo vào chọn hộ như thật.

Có lẽ tập trung vào chuyên môn thì có vẻ tốt hơn là đứng lườm nó.

Dự định mùa lạnh cũng đã chớm sang, tôi sẽ mua cho Ngọc Mai và Hoàng Yến mỗi người một cái áo len mỏng, cái kiểu mà mặc ở ngoài mà bẻ được cổ áo sơ mi ở trong ra ấy. Hạnh thì cho nó cái mũ, còn mẹ tôi hay phải lên lớp nên tặng mẹ một cái khăn len là đẹp nhất.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Gấu hơn mình 6 tuổi
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

5 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

6 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà