Logo
Trang chủ

Chương 64

Đọc to

Tuyệt vời! Bản viết lại này đã hoàn thiện và giữ nguyên được văn phong của đoạn gốc. Dưới đây là bản đã chỉnh sửa:

- Nhất mày rồi nhá! – Thằng Huy cười vang, vặn tay ga cho xe ra đường lớn.
- Nhất gì?
- Tưởng nấp bên cột cổng mà tao không nhìn thấy à?
- Aha… cũng nhờ mày cả.
Nó nghe vậy được nước lên giọng:
- Thế thằng mặt mâm nào vừa chửi tao điên?
- Nhầm nhọt thôi mà… hề hề…
- Mày nợ tao một lời cảm ơn và xin lỗi. – Hết câu ấy nó chỉ nhìn ra đường, không nói lời nào nữa.

Một thoáng trước…
Cánh cửa cổng từ từ mở…
Hoàng Yến nép mình bên hàng song sắt nhìn ra…
Hai ánh mắt cùng trao về nhau…
Lúng túng…
Gượng gạo…
Và im lặng…
- Cậu đến lâu chưa? – Có vẻ không đủ kiên nhẫn để đợi câu mở lời từ tôi nên nàng phải hỏi trước.
- Tớ cũng... vừa đến được lúc thôi…
- Thế có chuyện gì mà cậu đến đây muộn vậy?
- Tớ... tớ...
- Cậu sao? – Nàng tỏ vẻ sốt ruột.
Tôi không nói gì cả, lặng lẽ đưa hai tay đang giấu sau lưng lên phía trước, hướng túi quà với giỏ hoa về phía nàng.
Mới đầu Hoàng Yến hơi bất ngờ và không hiểu chuyện gì đang xảy ra, một lúc sau thì đôi môi nhỏ hé lên một nụ cười mỉm.
- Mai là 20-10 rồi. – Tôi hít một hơi dài – Tớ có chút quà tặng cậu... Mong cậu luôn học giỏi... luôn vui vẻ... luôn hạnh phúc... và luôn... luôn...
Nụ cười của nàng sau mỗi chữ "luôn" lại càng trở nên tươi tắn hơn.
- Luôn gì nữa?
- Luôn... x... xinh đẹp... – Tôi nói mà ánh mắt tia đi tứ hướng xung quanh như lảng tránh.
Nàng nhận lấy quà từ tay tôi, đôi mắt như có gì đó lấp lánh.
- Cảm ơn Nghĩa nhé... cậu làm tớ bất ngờ quá...
Hai đứa nhìn nhau cười trừ mà chẳng nói được với nhau lời nào cả...
Đứng dưới mái cổng...
Bầu trời cũng tối dần...
Ngoài đường và trên một cây cột điện gần đó ánh đèn đã bật lên...
Tôi đã có thể thấy được nàng rõ hơn...
Hoàng Yến cũng vậy...
Bỗng chợt nàng chỉ tay ra xa, gần phía thằng Huy đứng:
- Có gì kìa.
Tôi ngoảnh ngay ra, lòng đinh ninh là nàng đã thấy chỗ thằng Huy đang đứng.
Nhưng không phải, tôi không thấy nó hay ai cả. Theo phía nàng chỉ thì chỉ có một mái cổng cùng một tán cây trứng cá đang phủ bóng xuống mặt đường theo ánh đèn.
Định quay lại hỏi nàng, nhưng tôi còn chưa kịp đã thấy một cảm giác ấm nóng được phả ra ngay bên má mình.
Một nụ hôn chớp nhoáng...
Rồi nàng chạy vào trong nhà, không nhìn lại, không một câu cảm ơn...
Tuy nhiên...
Tôi thấy…
Những gì tôi nhận được đã nhiều hơn câu cảm ơn rất nhiều rồi...

Đề xuất Tiên Hiệp: Luyện Khí 10 Vạn Năm (Dịch)
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

:((

Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

Drop rồi ạ

Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

7 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

8 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà