Logo
Trang chủ

Chương 74

Đọc to

Đang theo dòng suy nghĩ thì Hoàng Yến lay vai làm tôi hơi giật mình.

- Ơ… Ừ, sao thế?

- Sao trăng gì? Tớ gọi cả một hồi mà không thấy trả lời lại còn cười gian thế là thế nào?

- Gian đâu. Mà cậu bảo gì tớ thế?

- Tớ hỏi cậu xem tuy người nhắn không phải cậu, thì cậu có muốn nói với tớ chuyện gì không?

- Không… À có, thực ra là có. Tớ có một câu muốn nói. Vậy… còn cậu?

- Trùng hợp nhỉ, tớ cũng vậy.

- Thế đếm đến ba cùng nói nhé.

Một, hai, ba…

- Tớ xin lỗi…

Tôi và nàng nhìn nhau rồi bật cười thành tiếng.

- Sao cậu lại xin lỗi? – nàng hỏi.

- Tại… - tôi gãi đầu – Tớ lại đi tặng quà cậu với Mai giống nhau.

- Không sao đâu. Nhìn này…

Nàng nói rồi kéo một bên cổ tay áo khoác lên, để hở ra một lớp vải len làm tôi nhìn vừa lạ mà vừa quen, trước khi chợt nhận ra rôi há hốc mồm lên kinh ngạc.

- Cậu đang mặc nó đúng không?

- Ừ. Đẹp mà.

Tôi cười rồi chợt nhớ ra một điều gì đó.

- Còn cậu. Sao lại xin lỗi?

- Tại vì tớ trẻ con, lại đi giận cậu vì một chuyện mà không phải do cậu có lỗi.

- Giận đến mức phải đi chơi cùng người khác sao? – giọng tôi nghe buồn hẳn.

- Đi chơi? Ơ hôm nào?

- Chiều ngày hôm kia.

- Ơ… Lạ nhỉ… A, hôm ấy xe tỡ bị hỏng nên nhờ Luân mang sửa hộ, đến chiều thì cậu ấy mang xe đến rồi rủ tớ đi uống nước để coi như cảm ơn.

NGhe nàng kể làm tôi đâm ra cộc cằn:

- Thằng ấy có tốt đẹp gì đâu mà cậu cứ để nó lại gần thế.

- Tớ đâu có ngơ đến mức không biết là xe mình bị tháo hơi đâu.

Tôi bất thần nhìn nàng. Tuy nãy giờ chỉ vài phút đồng hồ trôi qua nhưng không biết tôi trải hết bao nhiêu là ngạc nhiên nữa.

- Cậu biết là xe cậu không bị thủng xăm sao?

- Biết chứ, xe tớ để mấy hôm rồi, nếu hôm ấy mà thủng xăm trên đường thì nó phải hết hơi ngay từ đầu rồi.

- Vậy sao cậu còn đi chơi với nó?

- Biết sao nữa, đâm lao đành theo lao thôi.

Hoàng Yến trầm ngâm một chút rồi nhẹ nhàng bảo:

- Từ giờ cậu nhớ phải cần thận nhé.

- Là sao?

- Những chuyện kiểu như hôm nay, tớ không nghĩ nó sẽ dừng lại đâu... Ơ! Cậu có nghe tớ nói không mà cười gì đấy?

- Không, có gì đâu. Hì hì.

- Có mà sắp không rồi. Nói tớ nghe xem nào.

- Thì việc cậu ghen khi tớ tặng cậu với Mai áo giống nhau ấy. Vậy là cậu cũng… có tình cảm với tớ đúng không?

- Ơ… - nàng lúng túng – Hứ… Mơ đi…

Hoàng Yến ôm cặp chạy lên lớp. Tôi nhìn theo cùng nụ cười thoáng trên môi.

Vậy là mọi chuyện đã kết thúc. Mối quan hệ của bọn tôi lại trở lại như cũ. Không buồn phiền, không đau khổ, cũng chẳng còn suy nghĩ vẩn vơ. Chỉ còn đọng lại niềm vui, niềm hạnh phúc khó tả khi được cùng bên nhau nói chuyện như những ngày trước.

Đề xuất Voz: Những câu xin chào - SunShine!!
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

:((

Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

Drop rồi ạ

Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

7 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

8 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà