- "Mày muốn ăn đòn à?"
Thằng Luân, với vết bầm đang sưng tím trên mép, co người lại rồi tung một cú đá mạnh vào bụng tôi.
- "Hự..."
Dù đã kịp đưa cùi chỏ xuống che chắn, lực đá vẫn đủ mạnh để khiến tôi đau điếng. Tôi co quắp người nằm bệt dưới đất, thở hổn hển. Chiếc áo trắng đã lấm lem vết giày hằn sâu. Cái giá này không hề nhỏ sau khi tôi hùng hục lao vào đấm đá thằng Luân trước khi ba thằng kia kịp phản ứng, tránh tình trạng nằm xuống mà không gây được chút sát thương nào.
Cũng may, việc ăn đòn đã thành "nghề", nên tôi né được hết những cú có thể để lại sẹo trên mặt. Mẹ tôi sẽ phát hoảng nếu thấy dù chỉ một vết trầy xước.
- "Xử nó vậy thôi à, đại ca?"
- "Hôm nay thế là đủ rồi. Nhà người yêu tao gần đây, nhỡ có chuyện gì thì không hay."
- "Mẹ kiếp, may cho nó thật."
- "Mà thằng ranh này cũng lì đấy chứ, tí nữa thì cho đại ca sấp mặt rồi."
- "Mày nói gì?"
- "Em đùa thôi mà. Tổ sư nó! Lúc đấm nó, nó vung tay đỡ, em ăn một phát mà muốn nổ đom đóm mắt. Hôm nay mà có thêm một thằng như nó nữa thì khó nhai."
- "Chúng mày còn non lắm. Nếu là bọn kia thì thằng này xong đời rồi."
- "Bọn em nhỏ hơn mà, hề hề."
- "Thôi, lên xe về thôi. Người yêu tao sắp đi qua đây rồi đấy. Hôm nay tao đang vui, đi đập phá, tao bao tất."
Nhổ một bãi nước bọt xuống gần chỗ tôi, thằng Luân cùng đồng bọn rú ga phóng đi, để lại tiếng cười khoái trá.
Đòn đánh vẫn còn đau, tôi chưa thể đứng dậy. Cơ thể nặng trịch, đầu óc quay cuồng, tay chân bắt đầu tê rần, tôi không gượng nổi nữa.
Lại có tiếng xe máy từ cuối đường vọng lại, tiếng pô nghe hầm hố nhưng chạy rất chậm.
Tiếng động cơ tắt ngay cạnh chỗ tôi nằm.
Ai vậy? Người quen đến hỏi han? Hay chỉ là một người lạ hiếu kỳ vô tình đi qua?
Trong lúc đang thắc mắc, một bàn tay nắm chặt vai, kéo tôi ngồi dậy.
Ngay khi nhận ra ai đang ngồi cạnh mình, tôi ngạc nhiên tột độ.
- "M... mày... Cậu là..."
Một khuôn mặt lạnh lùng nhìn tôi, khẽ mỉm cười thân thiện.
...
...
Khoảng hai tuần sau.
- "Nóng vãi!" - Thằng Hải ngửa mặt lên, lấy tay quạt phành phạch, chiếc áo ướt sũng dính chặt vào người.
Mấy thằng còn lại trong lớp cũng chẳng khác gì. Tình trạng chung của đám con trai lớp tôi sau mỗi buổi thể dục. Trước khi có tòa nhà thể chất to đùng như bây giờ, mảnh đất ấy chỉ là một bãi cỏ rộng rãi với vài cái khung thành, sân chơi lý tưởng cho những trận bóng giao hữu trong tiết thể dục của các lớp.
Tất nhiên, những đứa không ham hố bóng đá như tôi và vài thằng khác trong lớp thì chẳng thấy oi nóng gì cả. Ngược lại, còn hơi lành lạnh vì gió lùa.
- "Nghĩa, đi mua hộ chai nước đi." - Thằng Huy vừa phe phẩy quyển vở vừa bảo tôi.
Đề xuất Tiên Hiệp: Tâm Ma
Chubedan
Trả lời1 tuần trước
:((
Chubedan
Trả lời1 tuần trước
Drop rồi ạ
Tùng Nguyễn Thanh
Trả lời7 tháng trước
Đang hay thì lại drop hic
Quangluyt Caotran
Trả lời8 tháng trước
Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà