Logo
Trang chủ
Chương 97

Chương 97

Đọc to

Vậy là tôi đã có người yêu rồi, hạnh phúc biết bao khi đó lại chính là người tôi thầm thương trộm nhớ suốt hơn hai năm nay.

Mấy hôm nay, tôi cứ gọi là cười hềnh hệch cả ngày. Con người tôi là vậy, tuy lạnh lùng, ít nói, nhưng không giỏi che giấu cảm xúc. Bởi vậy mà trước giờ tâm can nghĩ gì thì khuôn mặt cũng phô ra gần như là hết cả.

Mà nghĩ đến đôi lúc cũng thấy hài hài. Trước thì lúc nào cũng trông ngóng mà ước ao, còn khi nàng đồng ý rồi thì vui sướng đến nỗi không dám tin đó là sự thật.

Ngồi bàn học mà tay tôi cứ nghịch cái điện thoại, nhắn tin cho nàng.

- Yến của mình ơi! Ngủ chưa?

- Gì mà của mình? - tin nhắn vừa đi là có hồi âm ngay tức thì.

- Chả không à? Là người yêu người ta rồi mể.

- Yến là của ông bà, bố mẹ Yến nhé. Xí, cái đồ nhận vơ không biết ngượng.

- Haha...

- Cười gì? À mà đang làm gì đấy.

- Đang ngồi nhớ cái người con gái đang đọc cái tin nhắn này nè.

- Cái cậu này. Lẻo mép từ khi nào đấy.

- Từ khi biết yêu ấy. Chỉ là không nói ra thôi.

- Hì... Thôi tớ học đã đây.

- Ừa ừa...

Chăm thật, lúc nào cũng học. Chả bù cho tôi. Cũng bởi vậy mà chẳng bao giờ tôi đuổi theo kịp được Hoàng Yến cả.

Mấy ngày hôm nay tuy hai đứa đã chính thức tiến tới rồi, nhưng ngoài chúng tôi ra thì không tiết lộ cho bất kì ai về mối quan hệ này cả. Từ anh em cho đến bạn bè, nhất là Ngọc Mai. Tôi đủ khôn để biết được nàng sẽ ra sao khi đón nhận được tin này, luôn tỏ ra vô tư và mạnh mẽ trong mọi tình huống, nhưng ẩn sâu trong trái tim nơi ấy đâu có được vậy.

Nhưng dẫu thế thì nàng vẫn mạnh mẽ hơn tôi rất nhiều rồi, cái thằng con trai mà cứ hễ gặp chuyện gì buồn là y rằng cái dáng vẻ suy sụp cuốn lấy cả người từ trong ra ngoài.

- A ha ha... - giọng Ngọc Mai cất lên kèm theo tiếng đùa của cái Hạnh ở phòng bên cạnh.

- Này... Học đi nhá! - mẹ tôi nói với lên từ dưới nhà.

Tôi tự nhiên giật mình, rồi lấy mấy quyển sách trên kệ xuống bàn. Chắc phải học thôi, không ít thì nhiều, cố gắng không được để Hoàng Yến gia tăng khoảng cách nữa. Nghĩ vậy tôi vớ ngay cái quyển sách hoá mà tu, cái môn này chẳng hiểu sao tôi không tài nào học giỏi được, dù cho ba năm học đều gắn bó với "soái sư" Dũng, thầy giáo mà mọi người bảo dạy rất hay ở trường.

À, nhắc đến thì còn cả môn sử của thầy Hải cùng văn của cô Thuỷ nữa. Mà chứ, văn thì tôi thề tôi viết được đúng hai thể loại, tự sự cùng với tưởng tượng, còn mấy dạng khác khi viết toàn phải "tham khảo" trong sách giải.

...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Ở Rể (Chuế Tế)
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

5 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

6 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà