Kết thúc hôm thi đầu tiên. Thằng Trường dẫn đầu lớp với ba lần liên tiếp bị đánh dấu bài. Kế theo là thằng Ngọc, tuy chỉ một lần nhưng với độ thần thánh ấy thì nó chiếm vị trí này chắc không có ai bàn cãi cả. Thôi thì kẻ tám lạng, người nửa cân. Thằng thì đen thằng thì nhọ.
Tôi ngồi trên cái ghế ở sân thượng, vừa nghĩ lại mà vừa buồn cười.
- Đang có chuyện vui à? - Ngọc Mai ngồi xuống huých nhẹ vai tôi từ đằng sau.
- Ừ, đang nhớ đến chuyện mấy thằng ở lớp thi hôm nay.
- Không. Tớ hỏi về mấy ngày qua ấy. Trông cậu có gì phấn khởi lắm.
Tôi chột dạ:
- Không, có gì đâu mà... À, chắc do chuyện thắng thằng Luân lần trước còn dư chấn ấy mà...
- Ừm. Cậu ta chuyển trường luôn sau hôm đó luôn đúng không?
- Mặt mũi nào mà dám ở lại nữa.
- Kể cũng phải, mà chuyển tằng tằng nhỉ.
- Thấy bảo giờ về Phạm Công Bình rồi. Nhà nhiều tiền, quan hệ tốt, đi đâu chả được.
- Thế giờ mất kì đà cản mũi rồi, tiến đến với nàng chưa?
- Ớ... Chưa đâu, sao nhanh thế được.
- Phải nhanh chứ. Không là lại xuất hiện thêm thằng Luân nữa đấy. - nàng nhìn tôi, cười tươi.
-...
Chẳng hiểu sao, nhưng nhìn vào đôi mắt mèo con ấy, tôi thật sự không muốn che giấu điều gì cả.
Còn đang lúng túng dở định nói dở không thì cái Hạnh dưới nhà gọi lên:
- Cắp bồ Nghĩa Trang à nhầm Nghĩa Mai xuống ăn cơm.
- Trang xuống bây giờ đây. - Ngọc Mai tinh nghịch trả lời rồi chạy thẳng xuống cầu thang - Xuống thôi.
- Ừ...
Tôi đưa tay run run lau lấy mấy giọt nước mắt vừa rịn ra trên trán. Trông thấy cái vẻ lấm lét của mình trong ô cửa kính mà thật đắng lòng.
"Chết tiệt! Mình đâu làm gì sai mà thành ra như vậy chứ."
...
Mấy ngày thi sau cũng đằng đẵng qua đi. Có lẽ thầy giáo tôi đứng nhất trường về tổng sản lượng rồi. Những môn sau tuy đã lường trước khó khăn, nhưng vì toàn mấy môn nhiều chữ nên cũng đầy đứa bất chấp hiểm nguy mà quay cóp.
Dẫu vậy, những tập giấy nhỏ photo với dòng chữ bé tí, những cuộc kháng chiến được viết bằng bút chì trên mặt bàn, hay là những đoạn gạch đầu dòng tiểu sử tác giả trong lòng bàn tay đều lần lượt được ra trình làng hết.
Tôi cũng dính phốt môn sử khi đang mấp mé giở trong ngăn bàn, Ngọc Mai cũng bị ngay môn sinh học. Chung quy chẳng đứa nào thoát được cả.
Vậy là kì thi cũng đã qua đi, đánh dấu kết thúc học kì một năm học của tôi kèm theo bao biến cố, có xấu, có tốt, và... rất đáng để nhớ lại.
Tùng Nguyễn Thanh
Trả lời5 tháng trước
Đang hay thì lại drop hic
Quangluyt Caotran
Trả lời6 tháng trước
Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà