Logo
Trang chủ
Chương 13

Chương 13

Đọc to

Lên cấp hai, tôi học khác hẳn trường của cả ba đứa. Tôi học Trần Nguyên Hãn, trong khi Đức và Hoàng vào A1 Hùng Vương, còn Cường thì lớp A7.

So với trường Hùng Vương của Đức thì Trần Nguyên Hãn trường tôi mặt bằng chung kém hơn hẳn, lớp chọn 1 ở trường tôi chỉ tương đương với lớp 2 bên đó.

Lớp tôi khá đông con gái, mà chúng nó thì hay chia bè chia phái.

Tôi thuộc thành phần trung lập, dù có chơi trong nhóm G7 của lớp. G7 là bảy đứa con gái, với một vài cái tên khá tiếng tăm trong trường.

Giờ ra chơi nào họ cũng có cái gì đó để soi mói các bạn nữ đi qua. Bạn nào chỉ hơi điệu một chút, làm duyên trước mặt con trai, hay giản dị quá cũng đều có thể trở thành đề tài bàn tán sau lưng.

"Diệp, mày gội Clear à? Mùi ghê thế!"

Ngay cả điều đó họ cũng lên tiếng, nói oang oang trước hành lang.

Có những hôm trời mưa suốt, quần áo không được phơi nắng, tôi không thích dùng xả vải cũng bị nói.

Thằng con trai nào đi qua hành lang nhóm G7 đứng đều phải ái ngại, thường thì Ngân hay Phượng hay bắt mấy cậu đó phải mua đồ ăn vặt cho cả nhóm. Tôi từ đó vẫn kì thị bọn con trai, chả ai tin trước kia con bé này cùng một ruộc với bọn nó.

Mẹ vốn thích tôi chơi với con gái, nhưng bà không hài lòng lắm, bởi lẽ tính cách của tôi vẫn chả khác gì. Đồ chơi cũ của tôi em gái thừa hưởng. Con chị ngày xưa toàn vất xó đám đồ hàng nên giờ còn mới tinh. Em tôi nó rất thích, còn bé mà đã lủng lẳng khuyên tai, váy màu sặc sỡ.

Ở nhà hiển nhiên tôi mặc váy chiều ý mẹ nhưng cứ ló mặt ra đường là áo rộng quần đùi, dép tông loẹt xoẹt. Có hôm đi học thêm, trời nắng quá tôi lấy luôn áo sơ mi của bố chống nắng chứ thà chết không chịu mặc áo chống nắng hoa lá cành mẹ mua.

Lớp đi chơi không bao giờ tôi chịu để thằng con trai nào đèo. Ngại không phải ngại, chỉ là tôi ý thức mình không được chơi thân với bọn nó nữa.

"Mày nhát trai hả Diệp?"

Cô bạn Ngân thốt lên khi cả nhóm tôi đang ngồi ăn vặt ở cổng trường.

"Không. Có gì phải nhát?" – Tôi đáp rất bình thường, còn ngồi rung chân theo thói quen.

Một hai hôm sau chúng nó hay kéo nhau ra lớp bên cạnh nói chuyện, con Ngân để ý thằng nào bên ấy nên tính cớ ra đó giúp tôi giải nhát. Tôi ậm ừ theo và có nói vài câu cùng, sau thấy có vẻ bắt chuyện thoải mái với con trai bên đó rồi nên Ngân không cần có đuôi theo. Tôi lẳng lặng trở về giang sơn của mình.

Năm đó tôi học lớp chín, cô bạn Phượng trong nhóm G7 rủ cả đám đi ăn khao, bạn ấy có bạn trai. Lớp chín có người yêu là chuyện lớn lắm đó. Nghe bạn ấy nói rằng cậu bạn đẹp trai lắm, nhà bán vàng giàu ơi là giàu.

Chúng tôi tụ tập ở quán chè gần cổng trường mình, vừa nghe Phượng kể về chuyện tình cảm. Hai người đó quen nhau ở quán net, cả lũ ồ lên thích thú lắm.

Dạo đó rộ lên mốt chơi nhảy Au, nhà nhà người người chơi. Tôi thấy Cường hay rủ Hoàng và Đức chơi, nhờ có trò đó mà các cậu ấy lại hay đi với nhau. Tuy nhiên tôi chưa chơi bao giờ, với tôi ở tuổi này ra quán net là một thứ gì đó chơi bời ghê lắm.

Ăn gần hết cốc chè bưởi thì cuối cùng anh bạn của Phượng cũng đến.

Từ xa cái dáng thư sinh không lẫn vào đâu được, chính là cậu bạn hàng xóm sát vách nhà tôi.

Là Hoàng.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: [Dịch] Thần Ấn Vương Toạ
Quay lại truyện Lang thang trong nỗi nhớ
BÌNH LUẬN