-Tao có phải ma đâu mà mày hét to thế, mà sao mày cũng ở trong này?
Lúc này thằng nhóc mới dần bình tĩnh lại, nó ngồi dậy nhìn kỹ.
-Hả, hóa ra là người, thế mà cứ tưởng mình chết chắc ở đây rồi chứ!!!
Thằng nhóc đứng dạy, hỏi.
-Anh cũng lạc vào trong cái nơi quỷ quái này à?
-đúng rồi, mà sao mày vào được đây?
Lúc này thẳng nhóc lại có vẻ khác hoảng sợ.
-Lúc nãy em đang ngủ tự nhiên nghe được tiếng hét, thế là em dậy xong đi đái. vài đái xong bước ra khỏi nhà vệ sinh thì lại tới 1 nhà kho cũ kĩ. Sau đó, em lại mở cửa thì bước vào 1 hành lang, cứ thế em mở cửa mãi thì tới được chỗ này.
Lý hạo vẻ mặt bất ngờ! cậu nghĩ :'' thế chắc không chỉ mỗi mình mình, mà còn các cư dân căn hộ khác, nhìn thằng nhóc này không giống người trong khu''
-Nhìn mặt chú mày lạ lắm, nói xem. Mày tên gì, sống ở đâu?
Thằng nhóc gãi đầu, cười cười nói.
-À, em tên trần minh, sống ở tầng 7, căn hộ 702 tòa CT1A.
Lý hạo có vẻ hoảng sợ.
-Đùa à, chỗ anh đây là tòa CT1C, cách nhau 1 tòa chung cư nữa, vậy là chỗ quái quỷ này ảnh hưởng tới cả các tòa lân cận nữa sao, nếu vậy thì làm sao mà chỉ vài cánh cửa mà thằng này có thể tới được chỗ mình?
Lý Hạo có vẻ suy tư.
-Được rồi, dù gì cũng có thêm người, hay là giờ chúng ta đi tìm đường ra đi.
-Nhưng em sợ lắm, lúc đi em còn gặp 1 hành lang toàn máu. Nếu mà không phải nhắm mắt chạy qua thì chắc em đã tè thêm lần nữa rồi.
Thằng nhóc này đúng là tinh thần tốt thật, nếu là mấy đứa trẻ bình thường 1 là ngồi 1 chỗ sợ hãi như hắn hoặc ngất xỉu, đà này thằng cu lại còn chạy khắp nơi tìm lối ra. Nhìn mặt nó chắc cũng biết là lạc vào nơi này thì chỉ có ma quỷ làm chứ không có ai, chẳng lẽ nó không sợ? Lý hạo vội hỏi
-Thôi được rồi, vậy lúc em bước vào kho rồi quay mặt lại có thấy cánh cửa nhà xí không?
-Em có quay lại chứ, ai ngờ nó lại biến thành 1 bức tường xi măng lạnh tanh, em cũng đập đập vào thử để xem bước tường có mỏng hay có không gian bên trong không nhưng mà lại phát hiện ra nó vô cùng dày. Chắc cũng phải 1 mét!
Lý hạo rất bất ngờ. 1 là có vẻ ai vào rồi cũng không thể quay lại địa điểm trước khi bước vào, 2 là thằng nhóc này có tài quan sát vô cùng tốt. Nếu đi cùng nó chắc cũng có thể tìm đường ra hoặc chết trong này, nói chung là chỉ có 2 cách này thôi, với cả cậu cũng biết tỉ lệ rất cao là toàn bộ các tòa chung cư ở đây đều là lối vào nơi này, vậy nên giờ người nào trong các chung cư này mà bước qua 1 cánh cửa là sẽ chắc chắn vào đây. Vậy là không chỉ 2 người Lý Hạo và Trần Minh, mà còn rất nhiều người khác, bất ngờ Lý hạo chợt nghĩ đến.
-Đúng rồi, Đúng rồi, là tên cao to hút thuốc đó, hắn có nói cái gì mà nguy hiểm và nhiệm vụ. Chắc chắn hắn biết nơi này, và có thể sẽ giúp mình ra khỏi đây, với cả mình còn thấy hắn bước vào cánh cửa cầu thang bộ. Theo lý mà nói gần vậy chắc chắn là nghe tiếng bước chân trong 1 khoảng thời gian, nhưng lại không. Nên là... hắn cũng đang trong cái nơi này.
Nghĩ vậy Lý hạo liền nói với Trần Minh.
-Ê cu, bây giờ nhóc có muốn đi tìm đường thoát với anh không, anh biết 1 người rất giỏi có thể giúp chúng ta ra khỏi này, bây giờ chỉ cần tìm anh ra thì có lẽ sẽ an toàn!!
Trần Minh lộ ra vẻ mặt phấn trấn hơn hẳn.
-Anh nói thật sao, vậy nhanh đi thôi, em còn 1 đống bài tập định để mai làm nữa.
Cứ như vậy, Lý Hạo và Trần Minh bắt tay với nhau, bắt đầu đi tìm cách thoát ra khỏi nơi quái quỷ này
Đề xuất Voz: Tán lại em sau nhiều năm xa cách...