Tiếp thôi.
Tôi ngồi nghỉ ngơi một chút, ráng xác định nơi mình đang đứng là ở đâu, nhưng tiếc là trời tối quá, đồ đạc thì bị bỏ lại sau lưng. Bây giờ chỉ còn hy vọng đám thằng Năm Hùm lần theo dấu chân hổ mà tìm đến.
Tôi đi xung quanh, thấy cái hang có hai tượng rắn, hơi ớn ớn chẳng dám đi vào. Nghe nói vùng Thất Sơn này, có vài vị "tiên nhân" thờ rắn thần. Nói là tiên nhân, thật ra là đạo sĩ ẩn cư vùng núi hoang vắng này, luyện bùa luyện chú, có phép gọi rắn, chuyện này tôi cũng chưa được chứng thực, nên không rõ. Nhưng nay thấy cái hang với hai cái tượng rắn này thì lòng cũng hơi tin. Cửa hang chỉ vừa đủ một người đi vào, trong hang tối om, phát ra tiếng u u nghe rợn người.
Tôi nhìn lại con hổ, thấy xác nó nằm im, liền chợt nhớ. Lưỡi hổ, răng hổ, móng hổ có thể làm bùa phòng tránh tà ma.
Lưỡi hổ còn có thể chữa vết cắn của thú rừng, cái này tôi có biết, chuyện là ngày trước trong xóm có thằng nhỏ bị chó cắn, lủng một lỗ lớn ở bàn chân. Thằng Năm Hùm lấy cái lưỡi hổ đã phơi khô, mài nhuyễn một ít ra thành bột, rắc lên vết thương, cứ vậy sau ba ngày, cái lỗ to bằng ngón tay cái thu nhỏ lại rồi khít ngay.
Tôi liền dùng rựa cắt lưỡi con hổ, bẻ hai cái nanh, đồng thời cắt luôn hai cái móng cái của con hổ. Chỉ biết là duy có cái móng ở ngón chân cái của con hổ là linh nghiệm.
Tôi lúc này vững tin hơn một chút, nhìn vào cái hang sâu hun hút kia, tính một mình đi vào xem xét, chứ thân cô thế cô, ở ngoài đây thì cũng chẳng thể an toàn hơn.
Tôi lấy trong người quả mồi đánh lửa, chọn lấy một cành cây lớn, đốt lên. Từ từ tiến vào trong hang, vừa vào hang một đoạn, thì thấy hai bên hang có khắc hình con rắn to uốn lượn, hoa văn trên người nó vô cùng kì lạ, chưa thấy bao giờ. Đi sâu vào một lúc, tôi thấy hang bị chặn bởi một hòn đá to. Trên hòn đá cũng có khắc họa tiết những con rắn, uốn lượn vào nhau. Bên dưới tượng đá có khắc nhiều hàng chữ cổ. Lại thấy có một cái lư hương nhỏ, lư đã phủ một lớp bụi dày.
Tôi thầm nghĩ, có thể đây là nơi ở của một vị đạo sĩ nào đó, thấy cũng không còn đường vào nữa, tôi cũng nằm luôn xuống nền đất, lúc này mới phát hiện. Nền đất đá bên dưới rất láng mịn, rõ ràng là do con người tạo thành, nhưng mệt quá tôi cũng mặc kệ, nằm đánh luôn một giấc.
Đang ngủ mơ màng, thì thấy dưới chân có cái gì bò qua lổn nhổn, lành lạnh da thịt...
Kinh nghiệm bao nhiêu năm đi rừng đi núi, linh tính cho tôi biết dưới chân tôi đang là cả một đàn rắn, tôi mở to hai mắt, đâu dám làm mạnh. Tôi nhè nhẹ chống hai tay ngồi nhỏm dậy, thì rõ đúng dưới chân mình một bầy rắn, toàn thân màu đen, trên lưng có hai sọc đỏ chạy dài từ mắt đến đuôi.
Trên đầu rắn lại có một khối thịt nhô lên như cái sừng, giống này thuộc họ rắn lá, người tuy nhỏ nhưng nọc độc đủ giết một con bò rừng, bị cắn một cái là mất mạng tức khắc. Đây là Rắn Sừng Sọc Đen.
Toàn thân tôi cứng đờ, không dám di chuyển, lại càng không dám thở mạnh.