"Đại trượng phu đi không đổi danh, ngồi không đổi họ, bổn công tử họ Thạch tên Côn!" Tổ An vỗ ngực, hùng hồn đầy lý lẽ nói.
Thương Lưu Ngư đứng bên cạnh, mặt hoảng hốt, thầm nghĩ trình độ vô sỉ của gia hỏa này thật sự vượt quá tưởng tượng của nàng.
"Thạch Côn? Ngươi chính là Lục công tử Thạch gia, cái người ném đầy xe quả đó?" Ngô Tình sầm mặt lại, "Dung mạo cũng không tệ, nhưng sao lại là một tên háo sắc đồ vô sỉ như thế!"
Tổ An phụ họa: "Đúng vậy, Thạch Côn chính là một tên tham hoa háo sắc, bỉ ổi đồ vô sỉ, ngươi giờ mới biết sao?"
Ngô Tình sững sờ, không ngờ đối phương lại thẳng thắn thừa nhận như vậy, không nhịn được nói: "Ngươi ngược lại rất có tự mình hiểu lấy."
Thấy nàng sắp bị hốt du què, hai người hầu bên cạnh không nhịn được, vội tiến lên nhắc nhở:
"Đại tiểu thư, người này là Tổ An."
Những ngày này, Tổ An là nhân vật phong vân của trường học, có chút người không biết hắn, như Ngô Tình, vì có việc bận nên trì hoãn, không đến học viện thời gian trước, nên nhất thời bị hắn lừa gạt.
"Ngươi lại dám gạt ta?" Khuôn mặt Ngô Tình trong nháy mắt đỏ bừng, đặc biệt khi nghĩ đến việc mình vừa như kẻ ngốc bị hắn đùa bỡn, tà hỏa quả nhiên là soạt soạt soạt địa vọt lên.
Đến từ Ngô Tình, phẫn nộ giá trị +600!
"Ngươi không phải là chưa từng bị ai lừa bao giờ chứ?" Nhìn vẻ mặt phì phì của nàng, Tổ An không khỏi tò mò hỏi.
"Đương nhiên là không có, ai dám lừa gạt bản tiểu thư!" Ngô Tình hừ một tiếng.
"Khó trách dễ lừa gạt như vậy." Tổ An thầm nghĩ đại tiểu thư này IQ nhìn không có vẻ gì là cao.
Ngô Tình: "..."
Đến từ Ngô Tình, phẫn nộ giá trị +666!
Nàng hít sâu một hơi, bình phục tâm tình rồi nói: "Nguyên lai ngươi chính là nam nhân Sở Sơ Nhan chọn?"
Tổ An sững sờ: "Ngươi quen Sơ Nhan lắm à?" Nếu hai người là bạn thân, kiếm phẫn nộ giá trị của nàng có chút tiếc nuối.
"Quen, thuộc như cháo." Ngô Tình cười lạnh, "Đã sớm nghe nói nàng chọn một phế vật làm trượng phu, lúc đó còn không tin, hôm nay gặp mặt, quả nhiên không làm ta thất vọng, không chỉ phế vật, còn là dâm tặc, thấp hèn vô sỉ, không hổ là lưu manh nổi danh Minh Nguyệt thành."
Nghe nàng nói vậy, Tổ An ngược lại buông lỏng, không phải người quen thì dễ làm, lúc này hắn cũng nhớ ra, trước đó Sở gia hình như nhắc đến việc gia tộc thi đấu lần này của Viên gia khác trước kia, vì một vị Công tước khác chống lưng, hình như Công tước phủ đó cũng họ Ngô.
Hắn đi đến bên cạnh Ngô Tình, nhìn gần nàng, không thể không thừa nhận, nha đầu này tính khí không tốt, nhưng có túi da tốt: "Ngô tiểu thư mở miệng là dâm tặc, xin hỏi ta dâm ngươi chỗ nào? Hay là ngươi muốn dâm ta?"
Bị nam tử tiếp cận ở khoảng cách gần như vậy, Ngô Tình trong lòng hoảng hốt, vội lùi về sau hai bước: "Miệng đầy ô ngôn uế ngữ, quả nhiên là dâm..."
Nàng định mắng đối phương dâm tặc, nhưng nghĩ đến lời đối phương vừa nói, lời đến khóe miệng lại không nói ra được.
Lúc này, hai người hầu bên cạnh cùng nhau nhảy ra, chắn trước mặt Tổ An: "Họ Tổ, ngươi gan lớn quá, dám khinh bạc Ngô tiểu thư!"
Tổ An nhìn hai thiếu niên trước mắt, tò mò hỏi: "Xin hỏi hai vị cao tính đại danh?"
Người bên trái lớn tuổi hơn, ngạo nghễ nói: "Tại hạ Dương Tuyền Phan gia, Phan Long!"
Người bên phải ít tuổi hơn cũng ngẩng đầu: "Tại hạ Dương Tuyền Phó gia, Phó Phượng!"
(Bạn đọc cải trắng thêm nước tương cung cấp tên vai quần chúng)
Bọn họ tự nhiên có sức kiêu ngạo, Phan gia và Phó gia là đại gia tộc có tiếng ở Dương Tuyền thành, tuy không bằng Ngô gia, Sở gia, nhưng so với Trịnh gia, Viên gia, Uông gia ở Minh Nguyệt thành cũng không kém nhiều.
Bọn họ và Ngô Tình có thể tính là bạn từ nhỏ lớn lên cùng nhau, mới thấy nàng đã kinh động như gặp thiên nhân, thêm địa vị Công tước của Ngô gia, hai người càng ân cần, mong có ngày được Ngô tiểu thư ưu ái, dính vào cành cây cao.
Nên khi thấy Tổ An "khi dễ" Ngô Tình, phản ứng của họ mới kịch liệt như vậy.
"Thấy người sang bắt quàng làm họ?" Tổ An vẻ mặt cổ quái, "Tên hay, lấy chuẩn xác."
Nói xong, hắn móc từ trong ngực ra một cuốn sách nhỏ, bắt đầu nhớ lại: "Cái trèo này, cái phụ này?"
"Ách, không phải, là viết như vầy." Hai người vô ý thức uốn nắn xong, đột nhiên cảm thấy không đúng, "Ngươi nhớ tên chúng ta làm gì?"
"À, cũng không có gì," Tổ An đáp, "Chuẩn bị tiết số học lần sau cho các ngươi đội sổ, sợ quên thì ghi lại."
Phan Long: "..."
Phó Phượng: "..."
Ngọa tào huynh đệ, sao ngươi không theo lẽ thường ra bài vậy?
Lúc này, Ngô Tình cũng chậm lại, thấy hai người như hóa đá, không nhịn được cau mày nói: "Các ngươi sợ gì, hắn nói thành tích tiết số học là tính sao?"
Hai người cùng quay đầu, vẻ mặt đưa đám nói: "Hắn thật có quyền lực đó, vì hắn là lão sư số học mới nhậm chức của chúng ta."
Ngô Tình: "..."
Hai cái kẻ hại người này, sao không nói sớm cho ta biết?
Tổ An mỉm cười: "Tiểu cô nương, biết chọc đến người không nên dây vào rồi chứ, ngoan ngoãn đến xin lỗi ta, nói không chừng ta cao hứng thì quên chuyện hôm nay."
Ngô Tình cắn răng: "Chỉ là một lão sư số học mà đắc ý cái gì, Thiên tự ban vốn không chú trọng thành tích số học."
Đến từ Ngô Tình, phẫn nộ giá trị +233!
"Dù môn học này không quan trọng với các ngươi, nhưng đường đường Đại tiểu thư Công tước phủ, có một môn thất bại, chỉ sợ thành trò cười cho toàn trường." Tổ An cười như hồ ly.
Hô hấp Ngô Tình cứng lại, đối phương nói đúng, nàng tính cách hiếu thắng, lại muốn so mọi thứ với Sở Sơ Nhan, nếu cầm thành tích thất bại, thật sự mất hết thể diện.
"Ta không tin ngươi dám cho điểm lung tung, phải biết cha ta là Dương Tuyền Công, ông ấy nói một câu, trường học các ngươi cũng không dám không coi ra gì." Qua bối rối ban đầu, nàng lập tức bình tĩnh lại, mình việc gì phải sợ hắn.
"Đổi lại lão sư khác tự nhiên không dám đắc tội ngươi, rốt cuộc ai cũng muốn thăng chức tăng lương, nhưng ta chỉ là đại diện lão sư, đợi lão sư mới đến là ta xuống đài, vốn không có tiền đồ gì, có ai không dám đắc tội." Tổ An nghĩ đến những cơ quan đơn vị kiếp trước cũng vậy, chỉ cần vô dục vô cầu, lãnh đạo nào cũng không cần sợ.
Ngô Tình sững sờ, nếu đối phương không để ý tiền đồ, nàng thật không có cách, nhưng bảo nàng xin lỗi thì tuyệt đối không thể, nên đành đỏ mặt nói: "Hừ, hôm nay ta không đến tìm ngươi."
Rồi nhìn Thương Lưu Ngư đang xem kịch: "Họ Thương, sổ sách của chúng ta phải tính cho rõ ràng."
Thương Lưu Ngư mỉm cười: "Đừng quên ta cũng là lão sư, ngươi không sợ ta cho ngươi đội sổ à?"
Ngô Tình nhất thời nghẹn lời, nửa ngày mới nói: "Ngươi không vô sỉ như hắn, huống hồ chắc ngươi cũng không để ý tiền đồ chứ!"
"Cũng đúng, thủ đoạn của gia hỏa này ta không học được," Thương Lưu Ngư liếc Tổ An, khóe môi hơi nhếch lên, "Ngươi tìm ta có chuyện gì?"
Ngô Tình hừ một tiếng: "Biết rõ còn cố hỏi, ngươi cướp bạn trai ta còn giả vô tội? Quả nhiên là hồ ly tinh!"
"Hồ ly tinh?" Lần đầu bị người nói vậy, Thương Lưu Ngư không nhịn được cười, "Bạn trai ngươi là ai?"
"Ngươi cướp nhiều người quá nên không nhớ hết à?" Ngô Tình hậm hực nói, "Đương nhiên là Tạ Tú, nhị công tử Tạ gia!"
Nghe nàng nói Tạ Tú là bạn trai mình, ánh mắt Phan Long, Phó Phượng cùng ảm đi.
"Tạ Tú?" Thương Lưu Ngư lạnh nhạt nói, "Ta nghĩ ngươi hiểu lầm, ta không có quan hệ gì với hắn, đừng nói hắn, ta không quan hệ với bất kỳ nam nhân nào."
"Nhưng chính miệng hắn nói với ta, hắn thích ngươi, nếu không phải ngươi cố ý câu dẫn, sao hắn bỏ ta!" Ngô Tình giận dữ nói.
Phan Long, Phó Phượng bên cạnh không nhịn được nhắc nhở: "Tiểu thư, ngươi và Tạ Tú đâu có chính thức quen nhau."
Ngô Tình quay đầu trừng hai người: "Im miệng!"
Phan Long, Phó Phượng cười khổ, chỉ đành ngậm miệng.
Tổ An không nhịn được lắc đầu, mở miệng: "Hai người kia, lại đây."
"Gì?" Phan Long, Phó Phượng cảnh giác, nhưng vẫn đến gần hắn.
"Thân là lão sư, phải dạy các ngươi một đạo lý, 'Liếm chó chết không yên lành', nhớ chưa?" Tổ An cười nói.
Tuy lần đầu nghe từ này, nhưng Phan Long, Phó Phượng sao không hiểu đối phương chỉ ai, hai mặt đỏ bừng, nhưng không cách nào phát tác, chỉ có thể trong lòng mắng kẻ đâm vào vết sẹo của họ.
Đến từ Phan Long, phẫn nộ giá trị +444!
Đến từ Phó Phượng, phẫn nộ giá trị +444!
Sau khi đối phó hai con liếm chó, Tổ An thấy cần giúp Thương Lưu Ngư giải vây, rồi nói với Ngô Tình: "Ta rất quen Tạ Tú, tận mắt thấy hắn chia tay nhiều lần, lần nào lý do cũng tươi mát thoát tục, ngươi chắc hắn không cố ý bỏ ngươi nên mới nói vậy?"
Ngô Tình sững sờ, nghĩ lại thấy có khả năng, vẻ mặt lúc xanh lúc đỏ.
"Các ngươi có thể ra ngoài." Thương Lưu Ngư lạnh lùng nói, dù tính khí nàng tốt, cũng không chịu được việc mấy người đến xem nàng như tiểu tam mà bắt.
"Rốt cuộc chuyện gì, ta sẽ tra rõ." Ngô Tình hừ một tiếng, hậm hực rời đi, hôm nay khí thế hung hăng đến, kết quả bị Tổ An áp chế, thật là xui xẻo.
Ra khỏi cửa không lâu, Ngô Tình bỗng dừng lại, quay đầu đợi Phan Long và Phó Phượng: "Hai ngươi nói thật, ta xinh hay Thương Lưu Ngư xinh?"
"Đương nhiên là ngươi xinh!" Phan Long, Phó Phượng lập tức nói, nhưng trong đầu lại hiện ra xương quai xanh tinh xảo lộ ra giữa quần áo Thương Lưu Ngư vừa nãy, và làn da trắng đến chói mắt.
"Hừ, xem bộ dạng hám gái của các ngươi!" Phụ nữ trời sinh mẫn cảm trong chuyện này, Ngô Tình lập tức đoán ra hai người đang nghĩ gì, "Họ Thương đúng là hồ ly tinh, mặc phong tao thế để câu dẫn các ngươi, giao hai ngươi một nhiệm vụ."
"Tiểu thư cứ phân phó." Phan Long, Phó Phượng lập tức ưỡn ngực.
"Đi khắp nơi tuyên truyền, nói Thương Lưu Ngư và Tổ An quần áo không chỉnh tề, trong phòng không biết làm gì." Khóe môi Ngô Tình hơi nhếch lên, hừ, danh tiếng họ Thương thối đi, ta xem Tạ Tú còn thích nàng không; người khác biết trượng phu Sở Sơ Nhan ăn vụng, chắc là đả kích lớn cho họ Sở.
Bản tiểu thư đúng là thiên tài, lại nghĩ ra kế nhất tiễn song điêu này.
"A? Có được không?" Phan Long, Phó Phượng nhìn nhau, dù sao đối phương là lão sư, và họ có ấn tượng tốt với Thương Lưu Ngư.
"Có gì không được, chúng ta đâu có nói lung tung, vừa nãy nàng có phải quần áo không chỉnh tề? Các ngươi biết hai người họ làm gì trong phòng?" Ngô Tình hừ một tiếng, "Ăn ngay nói thật cũng không dám làm à? Thật thất vọng về các ngươi."
Thấy nàng giận, Phan Long, Phó Phượng vội nói: "Không vấn đề, chuyện này giao cho chúng ta."
Ngô Tình lúc này mới đổi giận thành vui: "Vậy mới đúng!"
Đề xuất Tiên Hiệp: Tiên Võ Đế Tôn [Dịch]
Hà Nguyễn
Trả lời6 ngày trước
Sao chap2696 -2697 rối thế không ăn khớp í cuối 2696 là ở tương Dương thành chỗ đồ Long đao sang chap kia thì gần xong thử thách rồi ad xem lại sửa đi
Tiên Đế [Chủ nhà]
4 ngày trước
ủa bạn có báo nhầm chương không?
Phách Thiên
Trả lời3 tuần trước
Truyện hay mà lão tác ra chương rề rề quá
Kugiant
3 tuần trước
Nghe audio trên youtube nó vượt hơn chắc 1,2 chap ở đây rồi
Tử Thần Hades
1 tuần trước
kugiant, audio kênh nào vượt chương ở đây vậy, tìm ko thấy.
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời4 tuần trước
Sorry ae. Truyện này không có nguồn raw luôn, tìm được 1 nguồn thì suốt ngày nó chơi đăng raw sai xong cập nhật lại. Mình mới sửa hết lại các chương lỗi rồi nhé.
Tử Thần Hades
Trả lời4 tuần trước
Lại đăng cái gì nữa!
Kugiant
Trả lời1 tháng trước
Alo Ad ơi cập nhật sai truyện rồi kìa
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
à chương chuẩn nhất là đến 2766. tìm được nguồn chuẩn mình sửa lại tiếp.
Tử Thần Hades
Trả lời1 tháng trước
Ủa sao nó thành cái truyện gì kỳ vậy???
Kugiant
Trả lời1 tháng trước
Đăng lộn sang truyện nào thế ad
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời2 tháng trước
Thể loại tương tự khó lắm mới kiếm được đây: Ta Thành Tâm Ma Của Nữ Ma Đầu
Snow Kuribo
Trả lời2 tháng trước
Chap 2738 lộn r ad
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Ok truyện này giờ ít nguồn cập nhật chuẩn quá.
Kugiant
Trả lời2 tháng trước
Truyện này ngừng ra chap rồi à ad