Logo
Trang chủ

Chương 103: Ra sân

Đọc to

Một bên, Tổ An tò mò nhìn Thương Lưu Ngư: "Ngươi làm lão sư thật đúng là biệt khuất, lại bị học sinh khi dễ đến tận cửa."

Thương Lưu Ngư trợn mắt trừng hắn một cái: "Chẳng phải tại ngươi không đóng kỹ cửa lại sao? Bằng không bọn gia hỏa này làm sao tiến vào được."

"Vừa nãy nhất thời kích động nên quên đóng cửa." Tổ An ngượng ngùng cười.

"Được rồi, ta và ngươi lại đem từ khúc này tiếp tục một lần, ngươi xem còn vấn đề gì không." Thương Lưu Ngư ngón tay thon dài nhẹ nhàng phất qua trên thụ cầm, lại phát ra giai điệu sục sôi không gì sánh được.

Nghe xong, Tổ An vội vàng gật đầu không ngừng: "Đúng đúng đúng, quả thực giống như đúc, Thương tỷ tỷ thật là một thiên tài."

"Ta tính là gì thiên tài, người sáng tác từ khúc này mới là thiên tài," Thương Lưu Ngư tò mò nhìn hắn, "Từ khúc này thật không phải ngươi sáng tác đấy chứ?"

"Thật không phải ta, chỉ là ta nằm mơ nghe được." Da mặt Tổ An tuy dày, nhưng chưa đến mức có thể thản nhiên chiếm đoạt những từ khúc này làm của riêng.

"Ta hiểu rồi, không ngờ ngươi còn thật khiêm nhường." Thương Lưu Ngư lấy từ bên cạnh một cái ốc biển đưa tới, lộ ra gần nửa đoạn cổ tay trắng nõn, "Cái này cho ngươi."

Thấy nàng hiểu lầm, Tổ An đang định giải thích, chợt chú ý tới ốc biển nàng đưa: "Đây là cái gì?"

"Vật này có thể ghi lại âm thanh vừa nghe được, lát nữa ngươi vào phòng học thì dùng nó phát ra cái kia... nhạc nền ngươi nói." Thương Lưu Ngư giải thích.

"Ngươi không đi à?" Tổ An nhất thời có chút thất vọng.

"Ta gánh không nổi người kia." Sắc mặt Thương Lưu Ngư đỏ lên, luôn cảm thấy gia hỏa này thật sự là Thiên Mã Hành Không, trêu hoa ghẹo nguyệt cũng nhiều như vậy.

"A ~" Tổ An đành chịu, bắt đầu nghiên cứu ốc biển trong tay, Thương Lưu Ngư chỉ điểm bên cạnh, hắn rất nhanh liền hiểu cách dùng.

Cái đồ chơi này quả thực là máy ghi âm!

Tổ An không khỏi cảm thán thế giới này thần kỳ, tuy khoa học kỹ thuật không phát đạt, nhưng có thể dùng tu luyện để bù đắp, nhiều đồ dùng sinh hoạt tiện lợi ở kiếp trước, thế giới này có thể dùng khí, trận pháp đạt hiệu quả tương tự.

"Đúng rồi Thương tỷ tỷ, ngươi có keo xịt tóc loại hình gì không?" Tổ An hỏi.

"Keo xịt tóc?" Thương Lưu Ngư ngẩn người.

"Là loại có thể cố định hình dáng tóc ấy." Tổ An đại khái miêu tả.

"À, chắc là có đồ vật gần như vậy." Thương Lưu Ngư gật đầu, rồi vào phòng tìm một lúc, lấy ra một bình chất lỏng sềnh sệch, "Ngươi định làm thế nào?"

"Như vầy như vầy..." Tổ An đại khái hình dung kiểu tóc vuốt ngược của Phát ca.

Thấy hắn tự làm tay chân vụng về, Thương Lưu Ngư mỉm cười: "Để ta giúp ngươi."

Nói xong, nàng ấn hắn ngồi xuống ghế, đi tới bên cạnh giúp hắn chỉnh lý kiểu tóc mới toanh này.

Hai người gần nhau như vậy, Tổ An ngửi thấy một mùi hương như lan không phải lan, như xạ hương mà lại không phải hương thơm, lòng không khỏi nhảy lên, đồng thời có chút hiếu kỳ, theo tình huống vừa nãy, lúc mình đến hẳn là nàng vừa từ bồn tắm đi ra, hẳn không có cơ hội xức phấn thơm loại hình gì chứ.

Vậy tại sao trên người vẫn thơm như vậy?

Chẳng lẽ là đồ trang điểm ướp hương?

Thương Lưu Ngư làm một hồi sau lưng hắn, lại chạy ra trước mặt giúp hắn chải vuốt phần trán, vì quá chuyên chú bất tri bất giác nửa ngồi xổm xuống.

Tổ An chỉ nhìn một chút, máu mũi suýt chút nữa phun ra ngoài.

Thì ra Thương Lưu Ngư vừa tắm xong, trên người bọc áo dài vốn đã hơi rộng, trước đó còn đỡ, dù sao cách nhau có chút xa, chỉ có thể nhìn thấy vai, nửa bắp chân nàng.

Bây giờ nàng nửa ngồi trước mặt mình, cổ áo rộng thùng thình cùng vạt áo căn bản không thể ngăn cản ánh mắt nào, một mảng Tuyết Cơ trắng đến chói mắt còn có khe rãnh mê người như ẩn như hiện.

"Ực ~"

Dù Tổ An không ngừng tự cảnh cáo phải bình tĩnh, nhưng vẫn không kìm lòng được nuốt nước miếng.

Thương Lưu Ngư rốt cục phát hiện sự khác thường của hắn, cúi đầu xem xét, xưa nay mây trôi nước chảy như nàng cũng không nhịn được hai gò má ửng hồng, lập tức đứng lên lùi về sau mấy bước, có chút mất tự nhiên nói: "Làm gần xong rồi, ngươi có thể lên lớp."

Tổ An không khỏi cảm thán đại tỷ tỷ thành thục dịu dàng quả nhiên không giống những tiểu nữ sinh kia, đổi lại mấy tiểu cô nương, gặp tình huống này nhất định đột nhiên hét lên ầm ĩ, nào giống nàng căn bản không lộ ra, tận khả năng làm nhạt đi.

Bất quá đối phương hảo ý giúp mình, hắn lại không cẩn thận chiếm tiện nghi của người ta, dù da mặt đủ dày cũng có chút xấu hổ: "Hôm nay cảm ơn ngươi, lần sau mời ngươi ăn cơm."

Đối phương không muốn nhắc đến, hắn đương nhiên sẽ không cố ý khơi ra, đây chính là ăn ý giữa người trưởng thành, a, hiện tại mình không phải là thiếu niên sao?

Thương Lưu Ngư lúc này sắc mặt đã khôi phục bình thường, nghe vậy mỉm cười: "Muốn mời ta ăn cơm nhiều người lắm, chưa chắc đã xếp tới ngươi."

"Vậy cũng phải." Tổ An nghĩ đến nhân khí siêu cao của nàng trong học viện, biết nàng không nói ngoa, "Vậy tùy duyên vậy."

Thời gian không còn nhiều, Tổ An phất tay cáo từ nàng, nhanh chóng đi về phía phòng học Thiên tự ban.

Lúc này phòng học Thiên tự ban tương đối yên tĩnh, khác với Hoàng tự ban, học sinh trong Thiên tự ban ai nấy đều là thiên tài tâm cao khí ngạo, dù có thời gian, cũng thích cùng nhau minh tưởng, chứ không muốn đùa giỡn ầm ĩ như lớp khác.

Bất quá ánh mắt mọi người vẫn không nhịn được liếc về một hướng, Sở Sơ Nhan chỉ lẳng lặng ngồi đó, nhưng trong mắt mọi người, tựa như yên hà bao phủ, tiên nữ hạ phàm.

"Không hổ là đệ nhất mỹ nhân!"

Tất cả mọi người cùng có một ý nghĩ, Sở Sơ Nhan ngày thường ít khi xuất hiện trong trường, nên mọi người trân quý từng cơ hội được ngắm nhìn.

Thạch Côn cố ý chọn một chỗ ngồi sau, để thỏa thích thưởng thức bóng lưng uyển chuyển hoàn mỹ của nàng, Viên Văn Đống cùng đám người xum xoe bên cạnh, hắn ứng phó cho có lệ, toàn bộ chú ý đặt trên người Sở Sơ Nhan.

Tình hình học sinh len lén nhìn Sở Sơ Nhan trong phòng học không thoát khỏi ánh mắt hắn, Thạch Côn không khỏi tức giận, đám nam nhân này dám mơ tưởng đến nữ nhân của bổn công tử!

Nhưng hắn nghĩ lại, điều này càng chứng minh nữ nhân hắn để mắt có mị lực to lớn, vừa nghĩ vậy, trong lòng hắn thoải mái hơn nhiều.

Nghe nói lớp này còn có một mỹ nữ không thua gì nàng tên Bùi Miên Mạn gì đó, sao không thấy?

Những thiên tài Thiên tự ban đều có việc riêng, không bắt buộc việc điểm danh, nên lớp ít khi có mặt đầy đủ, hôm nay nàng không ở đây cũng bình thường.

Đúng rồi, hình như còn một mỹ nhân tên Trịnh Đán, hắn chuyển mắt qua phía khác, chú ý tới mỹ nữ tràn ngập khí chất cổ điển, ưu nhã tài trí, giơ tay nhấc chân dịu dàng như nước.

Dù Thạch Côn kén chọn, cũng không thể không thừa nhận nàng là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp.

"Tang Thiên kia ngược lại có diễm phúc."

Với thân phận Thạch Côn, những tin tức này hắn đã sớm biết, Trịnh Đán là vị hôn thê của Tang Thiên không phải bí mật gì.

Đáng tiếc!

Nếu là người khác, hắn không ngại chiếm đoạt, dù sao chuyện này những năm qua không phải chưa từng làm, nhưng Tang gia hiện tại là hồng nhân trước mặt hoàng thượng, tạm thời không dễ chọc.

Bất quá Tang gia rốt cuộc không có căn cơ gì, vạn nhất sau này có sơ suất gì, hừ hừ, đến lúc đó chắc chắn sẽ cầu đến bổn công tử, khi đó ta sẽ chỉ định nàng đến tìm ta...

Trong đầu hắn hiện ra rất nhiều màn kịch, tỉ như từng bước đánh tan phòng tuyến, từng bước kéo nàng xuống vực sâu, cuối cùng mất phương hướng trầm luân không thể tự kiềm chế.

Những năm qua những thói quen này hắn có thể nói là quen đường thuộc lối.

Đối với những nữ nhân này, hắn chỉ hưởng thụ khoái cảm chinh phục, căn bản không có tình cảm gì, nên không ngại đối phương đã gả cho người khác hay chưa, gả cho người khác chinh phục lại càng có ý nghĩa.

Nhưng Sở Sơ Nhan thì khác, đây là người hắn đầu tư tình cảm, tuyệt đối không cho phép ai nhúng chàm.

Trịnh Đán ở phía xa cảm nhận được ánh mắt Thạch Côn, hơi mỉm cười yếu ớt gật đầu chào, nàng tự nhiên biết đại danh của Thạch gia Lục công tử, quả nhiên là anh tuấn phong lưu tiêu sái lỗi lạc, chỉ là ánh mắt vừa rồi khiến người ta có chút không thoải mái.

So ra thì Tổ An kia càng chính nhân quân tử hơn.

Ai, thế giới này thật kỳ diệu, chính nhân quân tử như vậy lại mang tiếng xấu, Thạch gia Lục công tử thế này lại có danh tiếng rất tốt.

Nghĩ đến đây nàng không tự chủ được nhìn về Sở Sơ Nhan, thấy nàng lẳng lặng ngồi đó, không làm gì, lại cao quý như công chúa.

Hừ, nếu ngươi biết trượng phu ngươi hoàn toàn không thể ngăn cản mị lực của ta, không biết sẽ cảm thấy thế nào?

Trịnh Đán cũng không rõ ràng, nàng xưa nay không cho nam nhân lại gần, tay vị hôn phu cũng không cho nắm, lần trước sao lại to gan để Tổ An...?

Chẳng lẽ vì Sở Sơ Nhan, muốn chứng minh mị lực của mình lớn hơn nàng, có thể cướp đi nam nhân của nàng?

Ý nghĩ này vừa nảy lên, Trịnh Đán trong lòng không thoải mái, lại chú ý tới ánh mắt nam sinh bên cạnh nhìn Sở Sơ Nhan, trong lòng càng bực bội, hừ, ai nấy đều là đồ háo sắc.

Đúng lúc này cửa phòng học bị đẩy mạnh ra, mọi người ngẩng đầu nhìn, tưởng lão sư đến, ai ngờ Ngô Tình mặt lạnh như băng bước vào.

Ngô Tình thực ra cũng rất xinh đẹp, ngày thường cũng có không ít bạn học muốn thân cận, nhưng bây giờ nàng toát ra khí thế người sống chớ gần, không ai không có mắt đến tự tìm phiền phức.

Ngô Tình không nói một lời về chỗ ngồi, chợt thấy Sở Sơ Nhan bên cạnh, lửa giận trong lòng bùng lên, sau đó giận đùng đùng đi đến bên cạnh Sở Sơ Nhan, từ trên cao nhìn xuống: "Tổ An là trượng phu ngươi?"

Sở Sơ Nhan đôi mày thanh tú cau lại, vẫn gật đầu: "Đúng."

Nàng chiêu Tổ An làm tế vốn là để dứt bỏ tâm tư của một số người, tự nhiên không có gì không thể thừa nhận.

Thạch Côn dù biết sự thật, nhưng thấy người yêu mến thừa nhận, vẫn không khỏi đau xót, sắc mặt u ám cực kì, vì hắn ý thức được một vấn đề trước đó bỏ qua:

Tuy biết Sở Sơ Nhan vẫn còn tấm thân xử nữ, nhưng người khác không biết, đều cho là nàng đã kết hôn, chắc đã phá thân, nếu mình cưới nàng, chẳng phải sẽ có người cảm thấy trên đầu mình xanh xanh?

"Nếu là trượng phu ngươi, thì quản cho tốt, đừng để hắn cả ngày đi trêu hoa ghẹo nguyệt." Ngô Tình hừ một tiếng, trở lại chỗ ngồi.

Sở Sơ Nhan ngẩn người, không rõ nàng có ý gì, vì theo nàng thấy, hai người kia chẳng liên quan gì đến nhau.

Nhưng lời Ngô Tình lại để lại vô số không gian mơ màng cho người khác, dù các thiên tài từng người cao ngạo, lúc này cũng không nhịn được xì xào bàn tán:

"Tổ An kia vậy mà đi thông đồng Ngô Tình?"

"Ta dựa vào, gia hỏa này thật là dữ dội, muốn thông đồng hai vị thiên kim công tước."

"Có Sở Sơ Nhan tuyệt sắc làm vợ, còn đi tìm gái, thật không biết tốt xấu."

"Các ngươi hiểu gì, hoa nhà không bằng hoa dại hương? Sở Sơ Nhan với chúng ta là nữ thần, nhưng Tổ An có được rồi, tất nhiên không trân quý, ý nghĩ chưa có được mới có sức hấp dẫn lớn hơn."

"Sao ta nghe mà lòng chua thế này..."

...

Nghe tiếng xì xào bàn tán, mí mắt Thạch Côn giật giật, gia hỏa kia thật sự có thủ đoạn vậy sao?

Đúng lúc này, một đoạn nhạc nhiệt huyết sục sôi vang lên, không ít người nổi da gà toàn thân, thậm chí có xúc động muốn ra chiến trường cứu vãn thế giới.

"Tình huống thế nào?"

Mọi người cùng nhau giật mình, không tự chủ được nhìn về phía cửa phòng học.

Chỉ thấy một bóng người cao lớn chậm rãi bước vào, chải một kiểu tóc kỳ quái mà mọi người chưa từng thấy, nhưng không hiểu cảm thấy rất soái, lại phối hợp chế phục đen nhánh, mỗi bước đi đều tản ra một cỗ uy thế khiến người khiếp sợ.

"Người kia là ai?"

"Hình như là chế phục lão sư trong trường."

"Nói bậy, chế phục lão sư khi nào đẹp trai vậy?"

...

Sở Sơ Nhan lại hơi nghi hoặc, người này sao nhìn quen mắt?

Thạch Côn đang uống nước, vốn đang nghĩ cách đối phó Tổ An, thấy rõ người trên bục, trực tiếp sặc, phun hết nước ra ngoài.

Đề xuất Voz: Lang thang trong nỗi nhớ
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Hà Nguyễn

Trả lời

6 ngày trước

Sao chap2696 -2697 rối thế không ăn khớp í cuối 2696 là ở tương Dương thành chỗ đồ Long đao sang chap kia thì gần xong thử thách rồi ad xem lại sửa đi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

4 ngày trước

ủa bạn có báo nhầm chương không?

Ẩn danh

Phách Thiên

Trả lời

3 tuần trước

Truyện hay mà lão tác ra chương rề rề quá

Ẩn danh

Kugiant

3 tuần trước

Nghe audio trên youtube nó vượt hơn chắc 1,2 chap ở đây rồi

Ẩn danh

Tử Thần Hades

1 tuần trước

kugiant, audio kênh nào vượt chương ở đây vậy, tìm ko thấy.

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

4 tuần trước

Sorry ae. Truyện này không có nguồn raw luôn, tìm được 1 nguồn thì suốt ngày nó chơi đăng raw sai xong cập nhật lại. Mình mới sửa hết lại các chương lỗi rồi nhé.

Ẩn danh

Tử Thần Hades

Trả lời

4 tuần trước

Lại đăng cái gì nữa!

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

1 tháng trước

Alo Ad ơi cập nhật sai truyện rồi kìa

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

à chương chuẩn nhất là đến 2766. tìm được nguồn chuẩn mình sửa lại tiếp.

Ẩn danh

Tử Thần Hades

Trả lời

1 tháng trước

Ủa sao nó thành cái truyện gì kỳ vậy???

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

1 tháng trước

Đăng lộn sang truyện nào thế ad

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

2 tháng trước

Thể loại tương tự khó lắm mới kiếm được đây: Ta Thành Tâm Ma Của Nữ Ma Đầu

Ẩn danh

Snow Kuribo

Trả lời

2 tháng trước

Chap 2738 lộn r ad

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

Ok truyện này giờ ít nguồn cập nhật chuẩn quá.

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

2 tháng trước

Truyện này ngừng ra chap rồi à ad